Khu vườn sau nhà tôi có đầy đủ mọi thứ cây cỏ, hoa lá ...Cây táo với những trái xanh đỏ tròn trỉnh xinh xắn, cây thông ngạo nghễ xanh mướt bốn mùa, cây phong toả rợp bóng mát mùa hè, vào mùa thu đẹp dịu dàng với những lá xanh, chuyển sang đỏ, sang vàng rồi rơi rụng thật nên thơ, những khóm hoa hồng đủ loại , đủ màu, cùng những loài hoa khác tuy không rực rỡ như hoa hồng nhưng vẫn thu hút tôi trong vẻ đẹp khiêm nhường của chúng.
Nhưng một ngày kia, sau vài tuần đi xa trở về, tôi quá thất vọng khi nhìn khu vườn đang bắt đầu tàn tạ vì thiếu sự chăm sóc của tôi .
Tôi đến hỏi cây thông xưa kia đầy nhựa sống vì cớ sao không cố gắng chờ tôi về mà lại để lâm vào tình trạng không vui nầy. Cây thông trả lời:
- Khi tôi so sánh mình với cây táo, tôi tự nhủ chẳng bao giờ tôi có thể sản xuất được những trái ngon ngọt như chị ấy cho nên tôi chán nãn để mình khô héo cho xong!
Tôi lại đặt câu hỏi như thế với cây táo, tôi được nó trả lời:
- Tôi nhìn những đoá hoa hồng, tôi cảm thấy tôi không bao giờ có được sắc đẹp và hương thơm ngào ngạt toả ra như cô ấy . Tôi tủi thân phận nên không muốn sinh tồn nữa
Đến lượt mấy khóm hồng trả lời tôi, chúng nó bảo rằng:
- Chúng tôi được mọi người chiêm ngưỡng vẻ đẹp của những cánh hoa, nhưng có ích gì khi chúng tôi không có được những khóm lá đổi màu đẹp lạ lùng của cây phong mà những thi sĩ đã tốn bao nhiêu giấy mực ca ngợi. Vậy thì chúng tôi sống để làm gì ?
Tôi đi rảo khắp khu vườn, xem xét từng bụi hoa. Thình lình trong những cành hoa đang rủ héo, tôi bắt gặp một cánh hoa nhỏ vẫn giữ được nét tươi tắn rực rở . Tôi hỏi hoa làm cách nào mà nó có thể sống được không người săn sóc . Hoa trả lời tôi rằng:
- Anh ơi, lúc đầu em cũng đã định buông xuôi . Em biết thân phận của em, em chẳng bao giờ được nét huy hoàng, vương giả của cây thông, không có hương thơm và vẻ đẹp đài các của hoa hồng. Trong lúc em sắp héo tàn thì em lại suy nghĩ: " Nếu anh đã chọn em đưa em vào khu vuờn của anh, tức nhiên là anh đã tìm thấy một ưu điểm nào đó nơi em cũng như đã chấp nhận sự khiếm khuyết của em. Nếu không thì anh đã trồng toàn hoa hồng. "Nghĩ như thế nên em đã lấy lại được sự tự tin và kiêu hãnh với cái em đang có và cố gắng tranh đấu để sinh tồn”.
************
Câu chuyện gợi lên cho chúng ta chính những điều đang hiện hữu trong cuộc sống phải không ạ? Nếu chúng ta cứ mãi có những so sánh khập khiễng, cứ mãi so đo với người khác mà quên mất vẻ đẹp đặc biệt riêng mà chúng ta đang có thì cuộc sống sẽ bi quan lắm. Vì thế hãy có cái nhìn tích cực về bản thân mình nói riêng và cuộc sống này nói chung, rồi hạnh phúc sẽ đến gõ cửa trong cuộc sống của chúng ta !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét