11.18.2012

Quẳng gánh nợ đi mà vui sống

Trên chuyến bay về lại Việt Nam, một giáo sư kinh tế ngồi cạnh đã làm tôi cười ngất khi anh bàn thảo suy tư là tài chánh hoàn cầu sẽ thay đổi ra sao “nếu” Hy Lạp phá sản không trả nổi nợ. Anh này sống trong tháp ngà hơi lâu. Nếu anh chịu khó ghé thăm hay đọc qua lich sử cận đại của Hy Lạp, anh sẽ biết rằng người dân Hy Lạp không bao giờ trả thuế dù bị đòi. Thói quen này cũng được các ngài chánh trị gia nghiêm túc như Tổng Thống, Thủ Tướng, Nghị Sĩ…triệt để áp dụng. Thuế còn không trả thì làm sao dân Hy Lạp sẽ “lo” trả nợ công?
Những ồn ào từ các mạng truyền thông chỉ là áp lực từ các ngân hàng lớn để các lãnh đạo của EU (Liên Hiệp Âu Châu) phải đứng ra cứu bồ và lấy tiền dân Đức, dân Pháp trả nợ dùm Hy Lạp. Tôi chắc chắn với anh bạn là Hy Lạp sẽ không bao giờ trả nợ. Nếu Thủ Tướng Đức Merkel và Tổng Thống Pháp Sarkozy không còn vốn chánh trị để đổ tiền dân vào các thúng lũng PIGS (Portugal, Ireland, Greece and Spain), thì EU coi như sắp giải thể. Tôi còn nói anh nhớ đọc bài “Kẻ cắp gặp bà già” tôi viết cách đây mấy tháng.
Thực ra, nếu các nhà trí thức biết chút đỉnh về lịch sử kinh tế thì chuyện Hy Lạp là một chuyện hết sức bình thường. Vì tham và ngu, các vị quản lý ngân hàng thường đem tiền cho vay bừa bải đến những quốc gia và dân tộc mà họ biết là vô trách nhiệm và hư đốn. Mục tiêu là kiếm phí cho vay và lãi suất để có bonus cuối năm và nghề nghiệp được thăng tiến. Các quốc gia có chánh phủ quản lý tốt thường ít khi vay mượn và do đó, không phải là khách hàng tốt.
Năm 2001, Argentina vay nợ ngập đầu như Hy Lạp và tuyên bố sẽ không trả nợ dollar bằng dollar nữa mà sẽ trả bằng peso. Vì họ tha hồ in tiền peso, nên tất cả nợ của Argentina từ chánh phủ đến người dân bị (hay được) giảm giá hơn 80%. Nhà nước thì đã in sẵn mấy đêm hôm trước tiền peso, còn các doanh nghiệp tư nhân thì hồ hởi trả nợ bằng đồng peso rẻ mạt. Các ngân hàng Âu Mỹ méo mặt, nhiều quan giám đốc phải từ chức, nhưng chẳng ai chết trong vụ quỵt nợ lớn lao này. Vài năm sau, các giám đốc ngân hàng mới lại cần bonus và lãi suất, nên họ cố quên chuyện cũ và lại cho Argentina vay thoải mái.
Bài học này được Mexico và Brazil học hỏi, dọa đem áp dụng để tránh trả nợ. Các viên chức của Quỹ Tiền Tệ Thế Giới (IMF) sợ ảnh hưởng toàn cầu, nên phải lạy lục mãi, Mexico và Brazil mới nhận tiền IMF và bỏ ý định bắt chước Argentina.
Xa hơn nữa trong lich sử, ta thấy Hitler tuyên bố không trả nợ cho các chủ nợ Âu Mỹ vào năm 1933 và các lãnh đạo Âu Mỹ chỉ biết cười trừ. Số nợ tương đương với 100 ngàn tấn vàng và dĩ nhiên, Đức phải mất cả 300 năm mới thanh toán nổi, nên Hitler chỉ cần nói NEIN. Trước đó, năm 1918, khi đế quốc Áo-Hung (Austrian-Hungary) sụp đổ, bản tệ Austro-Marks bị xóa sổ và các nước liên minh lại quay về với tiền cũ của mình như drachma cho Hy Lạp, marks cho Đức và peseta cho Tây Ban Nha. Gần đây, Mahathir của Mã Lai không cho dollar xuất khẩu khi đối diện với nợ dư do cuộc khủng hoảng tài chánh Á Châu năm 1997 đem lại.
Cho nên khi các nhà kinh tế Việt lo lắng là nợ chánh phủ đã lên đến 52% GDP và nếu tính thêm nợ của các doanh nghiệp nhà nước thì có lẽ nợ công Việt Nam đã vượt ngưỡng 100% GDP. Cộng vào nợ tư nhân bằng dollar hay Euro hay Yen thì Việt Nam có thể qua mặt Mỹ và gần ngang hàng với Hy Lạp về nợ nần.
Nhưng tôi nhìn sự cố này với một góc cạnh khác biệt. Trong khi Mỹ không thể xù nợ vì sĩ diện của đế chế và EU không muốn giải thể vì nợ Hy Lạp, thì chúng ta chẳng có gì để mất. Một cá nhân bị phá sản phải chịu nhiều áp lực như mất nhà, mất xe..(cũng dễ bị mất vợ con và nhân tình nữa). Nhưng một quốc gia phá sản thì lại được tiếng tăm là dũng cảm, dám thách thức Âu Mỹ và nền kinh tế toàn cầu hóa. Tôi cũng tò mò muốn xem các chuyên gia IMF lăng xăng qua Việt Nam van lậy, “ông đừng chơi trò này, ông cần bao nhiêu tôi cho mượn thêm”.
Cho nên, tôi khuyên các quan chức là cứ vay mượn thỏai mái, nhất là tiền nhân dân tệ (RMB) của Trung Quốc đang tìm chỗ đậu. Khi nợ công lên đến 200% GDP, ta sẽ ra một quyết nghị số 35 là sẽ trả mọi món nợ bằng tiền VN đồng, kể cả nợ tư (tất cả đại gia Việt sẽ tri ơn chánh phủ). Tôi đảm bảo cuộc sống của dân Việt sẽ không bị chút anh hưởng gì, ngoài việc các cậu ấm cô chiêu sẽ không còn xài được hàng hiệu, các đại gia không còn được nhậu Hennessy hay Moet và các quan chức cũng hết cơ hội kiếm chác với các dự án khủng. Thế giới sẽ không cho Việt Nam vay nợ trong vài ba năm để trừng phạt, nhưng đây là liều thuốc tốt vì nó tập cho chánh phủ và người dân lối tiêu xài trong khả năng thu nhập của mình.
Mặt trời vẫn mọc, không ai chết, cha mẹ có thì giờ dậy dỗ con cháu và thế giới chúng ta sẽ an bình hơn một chút.
T/S Alan Phan, Chủ Tịch Quỹ Viasa

11.15.2012

Biết rồi… khổ lắm… nói mãi!

Trong đời sống thường nhật, có không ít người thích đem cái quá khứ vàng son (chứa rất nhiều hoang tưởng) để che đậy những yếu kém và thất bại hiện tại. Cái tôi của họ quá lớn để chịu đựng bất cứ một lời phê bình hay chê bai nào, dù vô tình hay nhỏ nhặt.
Biết rồi… khổ lắm… nói mãi!Dân gian có câu “biết rồi, khổ lắm, nói mãi…” để chọc quê những nhân vật thích nói…. và nói, dù rằng câu chuyện của họ chỉ là một sự lặp đi lặp lại những gì mọi người đã chán chê. Trong cuộc sống gia đình, các bà vợ lắm mồm và các bậc cha mẹ độc tài quyết đoán là những tác nhân thường xuyên cho hiện tượng này.
Bệnh sĩ diện “hão”
Không riêng ở Việt Nam, đây là một vấn nạn phổ thông cho các ông chồng khắp thế giới. Một người Mỹ than phiền với bạn, cả 50 năm nay, anh ta không nói một lời nào với vợ. Anh bạn hỏi lý do và anh ta đáp, “Tôi không dám ngắt lời bà ta”. Nhưng người già thì đỡ hơn, họ phải đeo máy trợ thính và chỉ cần lén tắt máy là lỗ tai được sống yên ổn.
Tôi có một ông chú họ ở California, già và nghiêm khắc, mỗi sáng thứ bảy đều bắt con cháu ngồi xếp hàng nghe ông giảng “đạo”. Ông thường nói về những quá khứ huy hoàng của mình lúc xưa, về luân lý và văn hóa của tổ tiên dòng giống và về cách hành xử của một bậc quân tử. Nhưng con cháu đều thừa biết về mọi thói hư tật xấu của ông… dối vợ chơi bời, gạt gẫm bạn bè, lấy tiền welfare (trợ cấp của chính phủ) và tiền con cháu cho đi đánh bạc, nợ nần tứ xứ và thích “nổ” về mọi chuyện lớn nhỏ. Lý do con cháu còn chịu khó ngồi nghe vì ông đã gần đất xa trời và lòng tôn kính các bậc trưởng thượng vẫn tiềm tàng rất mạnh ở các cộng đồng người Việt hải ngoại.
Tật thích nói và nói, không muốn ai tranh luận hay phản biện này, theo lớp Tâm lý học sơ đẳng dạy ở các đại học, thường thể hiện ở những người thiếu kiến thức, nhiều mặc cảm tự ti, nghèo hèn về ý tưởng mới và có nhu cầu cao về sĩ diện “hão”. Họ không muốn ai bàn ra tán vào vì sợ để lộ cái “dốt” của mình. Họ muốn mọi người phải im lặng vì bất cứ giải pháp hay sáng kiến gì họ đưa ra đều thiếu chuyên môn và chiều sâu, không đủ biện luận để chống đỡ một phân tích hay nghiên cứu bài bản. Họ thích đem cái quá khứ vàng son (chứa rất nhiều hoang tưởng) để che đậy những yếu kém và thất bại hiện tại. Cái “tôi” của họ quá lớn để chịu đựng bất cứ một lời phê bình hay chê bai nào, dù vô tình hay nhỏ nhặt.
Sự quyết đoán trong tư duy của các nhân vật này thường được đóng khung trong những nguyên tắc “bất khả xâm phạm”, được thiết lập từ thời xa xưa, khi con người vẫn còn loay hoay với chén cơm manh áo. Họ rất sợ sệt khi phải đối diện với những tiến bộ của kỹ thuật và nhân sinh quan, sợ thế giới của Internet và nền kinh tế mới.
Họ quá già cỗi để thích nghi vào xã hội mới của “ngôi làng toàn cầu” (global village) nhưng họ lại không muốn để con cháu tự đi tìm định mệnh cho riêng chúng. Họ cho mình cái quyền áp đặt một con đường duy nhất chúng phải đi.
Những con người như vậy đã hiện diện suốt trong lịch sử loài người. Giới lãnh đạo khoa học và tôn giáo đã dùng uy quyền của họ để cầm tù và giết chết Galileo khi ông này đưa ra giả thuyết là trái đất tròn. Xưa hơn nữa, các triết gia Hy Lạp đã bắt Socrates uống thuốc tự vẫn vì những triết thuyết ông đề xướng nghe trái tai với niềm tin lỗi thời của họ. Việc đầu tiên các bạo chúa, từ Tần Thủy Hoàng đến Hitler, Kim Il Sung, thích làm khi lên nắm quyền là đốt sách để tránh những phản biện tri thức. Chỉ tội cho các nhà lãnh đạo ngày nay, kho tàng hiểu biết của nhân loại nằm trong “đám mây” (cloud computing), không biết làm sao đốt được.
Không ai có thể độc quyền kiến thức
Cách đây 10 năm, tôi có dạy vài khóa học cho lớp EMBA ở Đại học Tong Ji và Fudan ở Thượng Hải. Tôi nói với sinh viên là không ai có thể độc quyền về kiến thức; và phương thức dạy của tôi là đào sâu nắm kỹ một vấn đề, rồi đem vào lớp để tranh luận phản biện, càng nhiều quan điểm khác nhau càng phong phú. Nó tăng cường sự hiểu biết của sinh viên về các đề tài này. Chỉ tiếc rằng, sinh viên Trung Quốc đã có tập quán thụ động, vì đã quen với lối giáo dục một chiều, giảng viên hay sách vở nói sao thì lập lại như một con vẹt, không có một chút sáng tạo hay cố gắng gì của riêng mình. Tôi bỏ dạy vì không tìm ra một động lực gì hào hứng trong môi trường buồn tẻ đó.
Quay qua chuyện quản trị doanh nghiệp hay chính phủ cũng vậy. Tôi đã từng dự nhiều buổi họp nhân viên mà vị Giám đốc nói và nói, giờ này qua giờ nọ. Nhân viên thì sốt ruột nhìn đồng hồ liên tục. Hay các quan chức chính phủ, bắt cả ngàn học sinh đứng dưới nắng gay gắt của buổi trưa, nghe ngài phát biểu vài ba giờ về những đề tài mà các em nhỏ này hoàn toàn không có ý niệm. Những nhà quản lý có tư duy này thường dùng thế lực chính trị để tạo cho doanh nghiệp mình những độc quyền và đặc quyền, vì họ biết rằng họ không đủ sức cạnh tranh trên một sân chơi bằng phẳng. Vừa làm vận động viên vừa làm trọng tài thì chiếc cúp vô địch phải về tay mình.
Trong môi trường tư duy đó, ta thường thấy cơ cấu tổ chức của doanh nghiệp hay chính quyền rất hoành tráng, quy mô và nhiều bệnh hình thức. Các luật lệ thì phức tạp, mâu thuẫn, khó hiểu để không ai phải chịu trách nhiệm và cũng không ai có thể kiểm soát được.
Năm 2001, tôi được mời qua New Delhi dự hội thảo về cải tổ cơ cấu các doanh nghiệp nhà nước theo tinh thần kinh doanh (entrepreneurship). Đây không phải là lĩnh vực chuyên môn của tôi, nhưng một giáo sư người Úc bị bệnh vào giờ chót đề nghị tôi thay thế.
Trong đề tài thảo luận, những phương thức cải tiến bộ máy hành chính của chính phủ được đặt ra. Trước mắt ngài thứ trưởng Kế hoạch của Ấn Độ, tôi nói một giải pháp rất đơn giản và không tốn kém là sa thải 50% toàn bộ công chức và tăng lương gấp đôi cho những nhân viên còn lại. Tôi đảm bảo bộ máy sẽ không bị thiệt hại một chút gì và sự đơn giản hóa những thủ tục rườm rà của hệ thống hành chính sẽ giúp kinh tế tư nhân phát triển mạnh mẽ hơn. Tôi cũng tin là hệ số tăng trưởng GDP của Ấn Độ sẽ tăng ít nhất là 30% so với hiện tại. Ông ta không trả lời vì nghĩ tôi chỉ nói đùa để kích hoạt không khí buồn tẻ của cuộc họp.
Xã hội sẽ ra sao khi người dân cố tình “tắt máy trợ thính”
Tuần rồi tôi đến New York gặp vài đối tác làm ăn và được mời đi ăn vào buổi tối khi kết quả các cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ của Quốc hội Mỹ đang được truyền hình truy cập từng phút một. Tiệm ăn sang trọng nổi tiếng với khách hàng phần lớn là các đại gia Wall Street. Họ chăm chú theo dõi, bàn tán ồn ào như coi một trận bóng đá chung kết. Khi một ứng cử viên của đảng Dân chủ (phe Obama) thua, một vài tràng pháo tay vang dậy.
Trong khi đó, khi được khảo sát về lý do đã khiến họ giận dữ và “ném các tên khốn kiếp khỏi chính trường” (throw the bastards out), 38% các cử tri Mỹ lại cho rằng sự suy thoái kinh tế hiện nay là do lỗi tham lam của chính các đại gia và ngân hàng ở Wall Street và chính quyền Obama đã che chở cho những tên “tội phạm” này. Nói chung, mọi người đều nhìn thực tại theo góc cạnh cá nhân chủ quan của mình hay của phe nhóm mình.
Cả hai phía đều là những công dân già dặn, khôn ngoan, không ngây thơ để hiểu rằng, kết quả cuộc bầu cử này có lẽ không làm thay đổi nền kinh tế chính trị nước Mỹ hay chính đời sống cá nhân của họ bao nhiêu. Họ chỉ có một tham vọng độc nhất là đem vấn đề ra công khai tranh luận và quyết định; và họ sẽ thỏa mãn với phiếu bầu của mình, dù trúng hay sai trong tương lai. Đây là sức mạnh tiềm ẩn lớn nhất của xứ Mỹ và những xã hội mở rộng: họ tin rằng càng nhiều góc cạnh của vấn đề được nghiên cứu, suy xét, càng nhiều cơ hội đến gần với giải pháp.
Tôi còn nhớ một thí nghiệm bạn tôi đã làm ở đại học 45 năm về trước: một con chó bị nhốt lại trong chuồng và bịt miệng không cho sủa trong 7 ngày. Dù vẫn được cho ăn uống đầy đủ, sau khi thả ra, con chó bị những triệu chứng biến thái về tâm lý: trở nên hung dữ, thích cắn và sủa, bị táo bón, sức đề kháng yếu hẳn và không còn trung thành với chủ như trước.
Xã hội nào cũng đầy những bức xức giận dữ của các người dân khi nhìn những trái tai gai mắt hàng ngày. Ở các xã hội được cơ hội bày tỏ sự bức xức này bằng là phiếu hay tự do ngôn luận, người dân thường thoải mái và hành xử văn minh hơn trong các giao tiếp. Có lẽ vì nhu cầu phải “sủa” là một đòi hỏi của thiên nhiên cho tất cả mọi sinh vật, không chỉ riêng cho loài chó? Một xã hội mà phần lớn các người dân tắt máy trợ thính để khỏi phải “nghe”, là biểu tượng của một sự tuyệt vọng tột cùng.
Alan Phan

11.07.2012

Bài học đầu tiên để trở thành người giàu có

Hôm nay, tôi tình cờ đọc được một cuốn sách nói về những bài học để trở thành người giàu có, cuốn sách “The richest man in Babylon” của tác giả George S. Clason. Tôi xin được chia xẻ với các Saganors, bài học đầu tiên, theo tôi, cũng là hay nhất và bao trùm toàn bộ cuốn sách. Câu chuyện kể về người giàu nhất thành Babylon cổ đại, một người xuất thân từ tầng lớp nghèo khó, nhưng có quyết tâm và ước vọng làm giàu. Người đó là Arkad, một người làm nghề sao chép văn bản. Anh đã có cơ hội được gặp Algamish, một người giàu có, đến phòng sao chép với yêu cầu sao chép nhiều tài liệu trong một thời gian ngắn. Nắm bắt được cơ hội, Arkad đã ra giá “Hãy nói cho tôi biết, làm sao tôi có thể trở nên giàu có, và tôi sẽ thức suốt đêm nay để hoàn thành nó cho ngài”. Arkad đã thức suốt đêm để làm việc đó. Vào lúc bình minh, cuộc trao đổi đã diễn ra, Algamish nhận bản sao chép và truyền cho Arkad những bài học để trở nên giàu có. “Hãy ghi nhớ kỹ những lời của ta" Algamish nói "Nếu không con sẽ không nắm bắt được sự thật mà ta sẽ nói với con, và con sẽ cho rằng công sức của con suốt đêm qua là uổng phí”. Nói đến đây, ông ta dừng lại, nhìn tôi chăm chú rồi nói tiếp bằng một giọng trầm và đầy sức mạnh "Ta đã tìm ra con đường đi đến sự giàu có khi ta quyết định rằng, một phần của tất cả những gì ta kiếm được là của riêng ta để giữ lại. Vậy con cũng sẽ phải làm như thế.”
Ông ta tiếp tục nhìn tôi bằng đôi mắt như để nhấn mạnh với tôi nhưng không nói gì thêm.
Tôi thắc mắc: “Đó là tất cả?”

"Thế đủ để thay đổi trái tim của một người chăn cừu vay mượn trở thành trái tim của một người có tiền của cho vay”. Ông ta trả lời.

"Nhưng tất cả những gì con kiếm được là của con để giữ lại mà, không phải sao?" tôi hỏi.
"Không hoàn toàn như vậy”, ông trả lời “Con không trả tiền cho quần áo sao? Tiền giày dép, thức ăn, con không phải trả sao? Con có thể sống ở thành Babylon này mà không chi dụng gì sao? Con có thể cho ta xem những gì con kiếm đuợc trong tháng vừa qua không? Và những gì của những năm qua? Dại quá! Con trả cho mọi người nhưng không hề trả cho con. Con ơi, con lao động vì những người khác. Như một nô lệ, con đã làm việc cho những gì mà con nhận được từ ông chủ của con, cho những gì con ăn, con mặc. Nếu con giữ lại một phần mười những gì con kiếm đuợc cho riêng con, con sẽ có được bao nhiêu sau mười năm?"

Những hiểu biết của tôi về những con số không giúp tôi có thể tính toán ngay ra, tôi trả lời không chắc chắn “Có thể nhiều hơn số con kiếm được trong một năm.”. "Con chỉ mới nói được một nửa sự thật”, ông ta gắt “Mỗi một đồng vàng mà con dành dụm đuợc sẽ làm nô lệ làm việc cho con. Mỗi một đồng copper mà đồng vàng đó dành đuợc cũng lại làm nô lệ của con. Nếu con sẽ trở nên giàu có, và rồi những gì con dành dụm được lại làm việc cho con, và rồi những gì mà sự dành dụm đó kiếm được lại kiếm thêm cho con nữa, chẳng bao lâu chúng sẽ đem lại cho con sự giàu có mà con hằng ao ước". “Con nghĩ là ta muốn lừa con vì việc làm đêm qua của con sao”, ông ta tiếp tục, “thực ra ta đang trả cho con hơn gấp ngàn lần công sức của con nếu con có đủ thông minh để nắm bắt được sự thật ta đã trao cho con.”. “Một phần của tất cả những gì con kiếm được là của riêng con để giữ lại. Và nó không ít hơn một phần mười của những gì con kiếm được, bất kể là bao nhiêu. Nó có thể là nhiều hơn nếu con chịu đựng được. Hãy trả cho chính bản thân con trước, không trả thêm cho quần áo, giày dép, sau khi con đã lo xong việc ăn uống, việc bác ái và bổn phận của con với các thần linh”. “Sự giàu có cũng như một cây xanh, lớn lên từ hạt mầm bé nhỏ, đồng copper đầu tiên mà con dành dụm được sẽ là hạt mầm đó, và cái cây của sự giàu có của con sẽ hình thành và lớn lên từ đó, con càng gieo hạt mầm của con sớm chừng nào, thì cái cây đó sẽ phát triển sớm chừng đó. Con càng thành tâm vun trồng, chăm sóc nó với việc dành dụm kiên trì của con bao nhiêu, con càng sớm vui hưởng sự hài lòng với bóng mát của nó bấy nhiêu.”.
HangingGardensBabylon.jpgTôi đã suy nghĩ rất nhiều về những gì ông ta nói, và những điều đó có vẻ hoàn toàn hợp lý. Vì vậy tôi quyết định phải làm thử. Và mỗi khi nhận được tiền, tôi lại lấy ra một phần mười và giấu kỹ, và lạ thay tôi cũng không hề cảm thấy thiếu thốn gì hơn trước đó. Tôi nhận ra một chút khác biệt khi tôi phải thu vén để tiếp tục mà không có số tiền đó. Khi số tiền dành dụm của tôi đã khá nhiều, tôi thường bị lôi cuốn vào những việc mua sắm những thứ tôi đang thèm muốn, những lúc ấy tôi thấy mình bị dao động nhưng tôi đã khôn ngoan cưỡng lại.

Một năm sau, Algamish quay trở lại và nói với tôi: "Con trai, con có dành phần để trả lại cho con không ít hơn 1/10 những gì mà con kiếm được chứ?”.
Tôi trả lời đầy tự hào ”Vâng thưa thầy, con có dành lại”.
"Tốt lắm” mắt ông ta sáng lên và nhìn tôi. "Con đã làm gì với số tiền con dành dụm được?"
"Con trao chúng cho Azmur, người làm gạch. Anh ta nói với con rằng anh ta sẽ du hành đến Tyre và mua các loại ngọc quý. Khi anh ta trở về, chúng con sẽ đem bán với giá cao và chia đôi số lời".
"Bài học cho những người dại dột”, ông ta càu nhàu .”Làm sao có thể tin tưởng về sự hiểu biết ngọc quý của một tay thợ làm gạch? Con có tìm đến người thợ làm bánh để hỏi những vì sao không? Không nên, con nên tìm đến những nhà thiên văn, nếu con biết suy nghĩ. Những gì của con đã mất chàng trai ạ, con đã nhổ đi cái cây của sự giàu có của con quá sớm. Nhưng hãy trồng một cái cây khác. Hãy làm lại. Và lần tới, nếu con cần tìm hiểu về đá quý, hãy đến với những người buôn ngọc, nếu con muốn tìm hiểu về bầy cừu, hãy tìm đến những người chăn cừu. Lời khuyên là một thứ được cho đi miễn phí, nhưng hãy xem xét và chỉ nhận lấy những gì giá trị. Ai nhận lấy những lời khuyên từ người không có kinh nghiệm cho những gì dành dụm được thì sẽ phải trả giá bằng chính những gì dành dụm đó." Nói xong ông bỏ đi. Và đúng như những gì ông ta đã nói, Azmur đã mua phải những viên ngọc giả. Nhưng như những gì Algamish đã dạy, tôi lại tiếp tục dành dụm 1/10 những gì tôi kiếm được, việc đó lúc này đã trở thành một thói quen nên tôi không cảm thấy khó khăn nữa. Một năm sau , Algamish quay trở lại và hỏi tôi: “Con đã làm được những gì kể từ lần cuối ta gặp con?"
"Con đã trả công cho chính bản thân con một cách công bằng thưa thầy, con đã tin tưởng và giao số tiền dành dụm của con cho Agger, người làm giáp trụ, để mua đồng. Và cứ mỗi 4 tháng, Agger lại trả lại cho con số tiền lời”. “Nghe hay đấy, và con đã làm gì với số tiền kiếm được đó”.
"Con đã có những bữa ăn tuyệt vời, những bộ quần áo đẹp, con sẽ mua tiếp một con lừa tốt để đi lại".
Algamish cười vì những gì tôi nói. “Con đã ăn mất những đứa con của những gì con dành dụm được. Vậy làm sao con bắt chúng, những đứa con của những đồng tiền dành dụm đó, làm việc cho con, và những đứa con của chúng nữa, lại tiếp tục phục vụ cho con? Trước hết hãy tạo dựng cho con một đội quân nô lệ bằng vàng, rồi con có thể vui thú với những bữa tiệc thịnh soạn mà không phải hối tiếc”. Nói xong ông ta lại ra đi.

Và rồi tôi gặp lại ông ta, sau một năm nữa. Lúc này ông đã già, mặt đầy vết nhăn, mắt ông đã sệ xuống. Ông lại hỏi tôi "Arkad, con đã đạt được giấc mơ giàu có của con chưa?".

"Thưa thầy chưa hoàn toàn ạ” tôi trả lời “Chưa đạt được tất cả những gì con mong muốn nhưng cũng đuợc một vài. Những gì con dành dụm đã kiếm thêm cho con nhiều hơn và những thứ kiếm thêm đó lại kiếm cho con nhiều hơn nữa".
"Con vẫn tìm lời khuyên của những người làm gạch chứ?". “Những người làm gạch cho con lời khuyên tốt về làm gạch" Tôi quật lại.
"Arkad, con đã nắm bài học của con rất tốt. Con đã học được cách sống ít hơn với những gì mình kiếm được. Con cũng học được cách tìm lời khuyên từ những ai có kinh nghiệm và hiểu biết, và con cũng học được cách bắt tiền bạc phải phục vụ cho con. Con đã học được cách để kiếm ra tiền, giữ chúng và sử dụng chúng. Con rất xứng đáng với những vị trí đầy trách nhiệm và trở thành người giàu có”. Và Arkad đã trở thành một người giàu có nhất Babylon, còn các bạn, nếu thấy đây là một câu chuyện hay, hãy bắt đầu bài học ngay từ bây giờ.

11.03.2012

Kinh nghiệm và bài học thứ nhất... đi làm thuê…

Tay lạnh cóng, không lò sưởi, tôi vuốt lại mấy cái áo bày ở trên giá, đấy là mùa đông không về VN đầu tiên tôi xin đi làm thuê cho một cửa hàng bán quần áo rất to ngoài chợ. Tất nhiên, ngoài tôi ra còn có rất nhiều người làm như tôi ở đây. Cửa hàng to nên làm việc rất vất vả nhưng bù lại tầm quan sát của tôi sẽ tốt hơn nhiều. Ngoài tôi ra thì hầu hết mọi người đều về nhà chủ cửa hàng ngủ và sinh hoạt ở đó. Cũng cố gắng chăm chỉ như mọi người nhưng đôi lúc cái làn da mỏng tang như giấy quen được ủ ấm trong chăn êm, đệm ấm vẫn mang xu hướng lười biếng một chút.
Tôi bắt đầu từ 13 giờ muộn hơn những người khác 5 - 6  tiếng và kết thúc lúc 6 giờ sớm hơn những người khác 2 – 3 tiếng. Thật chẳng thành công lắm cho 1 cô bé đi làm thuê lười biếng như tôi, nhưng bù lại là sự nhanh nhẹn, sự tự tin nhanh nhậy với  khuôn mặt ưa nhìn nên cũng dễ dàng trong việc mua đi bán lại. Và cũng chính vì vậy nên bà chủ mới nhận làm nửa ngày như thế, và giao những công việc cao hơn như nhận hàng, phân chia hàng do tôi đảm nhận là phần nhiều.
winter.jpgTôi không dám tỷ mỉ kể lại những khó khăn mình trải qua, vì như thế thật xấu hổ với những người cùng làm ở đó còn khó khăn hơn tôi. Họ còn bị chửi nặng nề rất nhiều. Nhưng chỉ biết rằng chân tay thì luôn hoạt động không ngừng nghỉ, và đừng nghĩ tới việc ngồi trong suốt cả ngày làm việc, trong khi đó cái lạnh đã làm tôi nhớ đến bây giờ,… Ban ngày cũng âm độ, và ban đêm thì thật kinh khủng. Tay chân cũng nhiều vết chai hơn, ngoài cái vết chai ở ngón giữa cầm bút thì còn nhiều chỗ khác nữa rồi, làn da thì cũng dày lên phần nào….nhưng kinh nghiệm để mở to mắt nhìn cuộc sống không qua lăng kính màu hồng thì đi theo suốt cuộc đời này để có chuyện còn kể nữa chứ.
Lần này cũng không là lần thành công cho chính bản thân tôi khi một sự cố xảy ra, đó là một số tiền nhỏ bị mất và thật xui xẻo khi tôi lại là người nhận và phân chia hàng. Chỗ bị mất tiền tôi qua lại nhiều nhất. Mọi nghi ngờ đổ dồn lên tôi….mọi người phân tích cũng thật chí lý:
"Đi làm thuê thì tiền đâu ra mà cái phong cách khoác trên người khác hẳn những người làm thuê. Mặc thì đồ hiệu, đồng hồ, đồ trang sức, điện thoại mọi thứ đều original"…v…v…
Lúc đó mặt tôi nóng ran như tan chảy hết những ụ tuyết cao như núi ngoài kia để muốn xé vụn cái số tiền công tủi nhục kia khi bà chủ ném trước mặt tôi với câu mỉa mai:
 “Nếu lấy thì mày cứ bỏ ra, chứ số tiền đấy cũng chẳng là gì với tao “.
Với một vết roi in trên da con ngựa hoang bất trị như tôi thì niềm kiêu hãnh bây giờ là trên hết.... Tôi đứng dậy, phủi mông bước ra ngoài khi kịp quay lại nói một câu cũng đầy hàm ý:
“Một nửa coi như bù vào số tiền cô bị mất, còn nửa kia là lãi để trả cho sự ăn cắp, ăn trộm mà cô nói. Số tiền đấy đối với cháu cũng chẳng là gì…”
Chân bước nhanh ra khỏi cửa trong sự ngỡ ngàng và kinh ngạc của mọi người. Ngoài trời tuyết rơi từng hạt to, nước mắt tôi như đóng băng trên khóe mắt, nhưng chắc cũng tại không kìm được nên cứ thế chảy như trôi đi mọi tiếng gọi của mọi người đằng sau mình….8:08 PM trên đồng hồ mờ mờ... tôi nhớ nhà, nhớ bố mẹ.....nhớ.....
Nhưng lần đó tôi đã sai rồi, vì với hành động như vậy thì cái mác tiểu thư trong sự sung sướng chưa thực sự bị xóa trên khuôn mặt của mình đã mang nó bao năm…  Người mất thì có quyền nghi ngờ... còn tôi không lấy thì phải giải thích và bình tĩnh trong trường hợp đó để phân tích mọi vấn đề… nhưng không! Tôi đã sai…

8.31.2012

Bài học kinh doanh từ những điển tích: Vịt phải biết bơi

Câu chuyện về chú vịt Bông
Ở xóm Chài có một đàn vịt đàn vịt rất đông, ngày ngày bơi lội tung tăng dưới ao, rất vui vẻ. Chú vịt con Út Bông mới ra đời rất nhút nhát và sợ nước nên không biết bơi, ngày ngày chỉ đứng trên bờ nhìn anh chị mình nô đùa dưới ao mà thèm thuồng. Bố mẹ vịt Bông lo lắng thấy con mình ngày càng tách khỏi đàn nên bàn bạc tìm cách giúp vịt Bông tin vào khả năng bơi lội vốn có của loài vịt. Một buổi sáng, thấy con đứng trên bờ nhìn anh chị vui chơi ngoài hồ, vịt mẹ dỗ dành: Út Bông yêu quý, con trèo lên lưng mẹ để mẹ cõng ra chơi với các anh chị nhé, vui lắm. Nghe lời, Bông chèo lên lưng mẹ và bám chặt. Hai mẹ con đi vòng quanh hồ, bao nhiêu là cảnh đẹp mà Bông chưa thấy bao giờ. Bông cũng nô đùa cùng các anh chị và nghịch nước, rất thích thú. Rồi bỗng nhiên Bông giật mình thấy mình quờ quạng dưới nước. Hóa ra nhân lúc Bông không để ý, vịt mẹ đã lặn xuống sâu và bơi ra chỗ khác. Bông hốt hoảng thấy mình chơi vơi giữa nước, xung quanh chỉ có tiếng cổ vũ của bố mẹ cùng các anh chị, nó quẫy đạp la hét. Bỗng nó chợt nhận thấy mình vẫn đang nổi trên mặt nước mà chẳng hề hấn gì. Bình tĩnh hơn một chút, nó chỉ quờ nhẹ chân đã thấy mình di chuyển được một đoạn khá dài, một lúc sau đã đến bên bố mẹ và hòa vào đàn vịt cùng nhau bơi lội tung tăng. Vậy là vịt Bông nhút nhát đã biết bơi.
Từ câu chuyện ta thường được nghe kể từ khi còn bé bỏng, ta ngẫm ra được nhiều điều. Khả năng bơi của loài vịt vốn là năng lực tự thân có tính quy luật, nhưng vịt Bông đã nhút nhát không nhận ra, không tin vào khả năng vốn có của mình nên đành chịu bó chân trên bờ. Vịt mẹ biết điều đó nên đã giúp con mình phát hiện khả năng vốn có của bản thân.
Trong cuộc sống, con người có vô số khả năng cũng như nhu cầu có tính quy luật đang tiềm ẩn và liên tục phát triển. Nếu chúng ta biết phát hiện và đánh thức những khả năng, những nhu cầu tốt đẹp của con người, của cuộc sống thì chắc chắn sẽ tìm thấy những thành công bất ngờ.
Trong kinh doanh, người kinh doanh phải biết phát hiện những nhu cầu tiềm ẩn có tính quy luật của con người và đáp ứng những nhu cầu đó để khai thác những cơ hội kinh doanh đích thực. Người thành công là người nắm bắt được xu thế tất yếu của thị trường, quyết đoán đầu tư chuẩn bị cho sự ra đời của các sản phẩm mới.
Trong quản lý, sử dụng nguồn lực con người, người quản trị phải biết phát hiện những năng lực tiềm tàng của cán bộ, nhân viên trong tổ chức của mình nhằm khơi dậy và tạo dựng niềm tin cho họ, hướng những năng lực đó của họ vào hòa chung nỗ lực của tổ chức.
Câu chuyện về dao cạo Gasmen
Công ty dao cạo Gasmen được thành lập sau Gillet tới 20 năm. Khi đó Gillet đã rất nổi tiếng trên thị trường, Vậy Gasmen làm thế nào để xâm nhập thị trường một cách an toàn trước đối thủ quá mạnh như vậy? Các nhà nghiên cứu thị trường của Gasmen phát hiện, Gillet có một nhược điểm mọi người chưa ai để ý tới, nhất là những người quen dùng dao cạo Gillet. Đó là lưỡi dao của Gillet chỉ sử dụng được với bàn cạo Gillet mà thôi. Như vậy, vô hình chung đã giới hạn khả năng tiêu thụ của Gillet. Trong khi đó, ngoài nước Mỹ, theo Gasmen nhận định, xã hội luôn xuất hiện các tầng lớp tiêu dùng mới nên nhu cầu chắc chắn sẽ ngày càng biến đổi đa dạng,  hơn nữa tính tiện dụng chắn chắn sẽ được người tiêu dùng tín nhiệm. Sau một thời gian nghiên cứu, đầu tư trang thiết bị, nhân lực, cuối cùng Gasmen đã chế tạo được lưỡi dao đồng thời dùng được với bàn cạo của Gasmen, Gillet và bàn cạo an toàn của nhiều nước khác. Điều này khiến tình hình tiêu thụ của Gillet tụt dốc nghiêm trọng. Gasmen nhờ đó vươn lên, chiếm được chỗ đứng trong thị trường.
Như vậy để thành công, người kinh doanh không chỉ cần phải biết cách thỏa mãn nhu cầu của thị trường mà còn phải liên tục tạo ra những nhu cầu mới, dựa trên những đặc điểm tiềm ẩn mang tính quy luật của khách hàng, có như vậy mới không ngừng mở rộng cơ hội kinh doanh.

8.21.2012

Khởi nghiệp một mình hay với nhóm tốt hơn ?

Lúc bắt đầu khởi nghiệp, nhiều người băn khoăn trước câu hỏi. Làm một mình tốt hơn hay làm với một nhóm người tốt hơn.Bài viết này xin gửi đến các bạn một số điều lợi và bất lợi khi bạn khởi nhiệp một mình và khởi nghiệp với nhóm bạn cùng chí hướng

Kinh tế càng phát triển thì nhu cầu khởi nghiệp càng tăng cao vì lợi nhuận đem lại cao hơn thuegg.jpg nhập kỳ vọng, mặt khác nền kinh tế phát triển cũng phát sinh thêm các nhu cầu mới cần được đáp ứng. Hai quan điểm này sẽ thúc đẩy một bộ phận người không đi làm thuê mà tự đứng ra kinh doanh để tạo ra lợi nhuận trên vốn đầu tư.

Kinh doanh có trăm loại kinh doanh từ sản xuất, thương mại, dịch vụ ,từ những việc lớn như đóng tàu, xây nhà đến những việc nhỏ như quét dọn,trông trẻ. Mọi doanh nhân khi tham gia vào nền kinh tế đều mong muốn một mức lợi nhuận lớn hơn việc họ phải bỏ công sức đi làm thuê cho người khác, đây là xét theo khía cạnh tài chính ngoài ra còn có các khía cạnh khác như tâm lý, sức khỏe, học thức cũng là những động lực thúc đẩy việc khởi nghiệp. Hôm nay bạn đang chỉ là nhân viên nhưng ngày mai bạn đã làm ông chủ, người quản lý cơ ngơi, sự nghiệp của mình, không ai không muốn điều đó.

Như Dr. Vương đã đề cập trong trích đoạn cuốn sách sắp phát hành,  và một số các phương tiện truyền thông khác. Khởi nghiệp đang là mốt ở Việt Nam và đặc biệt là trong giới trẻ. Có người thành công, có những thất bại cay đắng. Nhưng quan trọng chúng ta có thể rút ra những bài học cho bản thân và cho những con người đam mê trở thành doanh nhân trong tương lai. Bài viết hôm nay tôi sẽ tập trung vào một chủ đề đang làm đau đầu không ít các bạn trẻ khi khởi nghiệp, đó là nhân sự cho khởi nghiệp , bên cạnh bài viết về vốn cùng chủ đề hi vọng chúng ta sẽ cùng nhau nhìn nhận những trở ngại, khó khăn khi khởi nghiệp hơn là ảo tưởng  về vầng hào quang lấp lánh khi thành công.

Một cá nhân đứng ra khởi nghiệp là gì ?

Khi một cá nhân đứng ra khởi nghiệp là việc anh ta sử dụng vốn và trí não để kinh doanh nhằm đem lại lợi nhuận cho bản thân. Bản thân những người tự mình đứng ra khởi nghiệp luôn là những người có đam mê và nhiệt huyết. Không chỉ riêng cá nhân tôi và xã hội luôn phải trân trọng những con người này, bao năm bao cấp chúng ta đã có những suy nghĩ sai lầm về kinh doanh và điều đó đã đẩy nước nhà vào khủng hoảng vào những năm cuối thập kỷ 80 của thế kỷ trước. Sau đổi mới, có rất nhiều doanh nghiệp ra đời và đã cho ra đời một thế hệ doanh nhân đầu tiên mang thương hiệu Việt Nam. Họ là những con người có tầm nhìn, có những khát vọng và dám đứng ra để đương đầu với những thử thách để xây dựng cho bản thân và đất nước những doanh nghiệp mà ngày nay chúng ta đã nhìn thấy họ dám đương đầu với những thách thức bên ngoài như Trung Nguyên, Kinh Đô, Thái Tuấn , Mai Linh, LiOA, Prime Group…

Chúng ta đáng tự hào và kính trọng họ về những cố gắng, công sức của họ đưa Việt Nam ngày càng giàu mạnh. Những doanh nhân trên có những thành công có thể xuất phát từ bản thân, có thể xuất phát từ một tập thể. Nhưng liệu đã bao giờ bạn đặt câu hỏi :

“Tự mình kinh doanh tốt hơn hay kinh doanh với một nhóm người tốt hơn”

Để giúp những doanh nhân thể hệ trẻ có thể chuẩn bị hành trang khi khởi nghiệp chúng ta phải biết chúng ta sẽ làm gì? làm như thế nào? liệu có thể làm được không?

val.jpgCá nhân kinh doanhChúng ta sẽ bắt đầu nói về việc tự bản thân đứng ra kinh doanh. Một cá nhân khi đứng ra kinh doanh có thể lựa chọn một trong các hình thức đầu tư sau :
  • Kinh doanh cá thể (Hộ gia đình)
  • Doanh nghiệp tư nhân
Đây là sự phân chia mà khi ngồi trên giảng đường ai cũng đã biết khi học về các thành phần kinh tế. Kinh doanh cá thể có thể đem lại cho ông chủ toàn bộ lợi nhuận trên vốn bỏ ra, người làm chủ doanh nghiệp có toàn quyền quyết định vận mệnh của doanh nghiệp mình. Cá nhân kinh doanh sẽ giúp cho bản thân họ không phải đi làm thuê cho người khác mà đi làm thuê cho chính mình. Tự họ bỏ tiền, tự họ kinh doanh và tự chịu trách nhiệm về các hoạt động kinh doanh của mình. Các doanh nghiệp thuộc dạng này phần lớn là các doanh nghiệp nhỏ,cửa hàng kinh doanh tự phát, số vốn cũng không lớn vì khó có thể huy động các nguồn tài trợ từ bên ngoài.

Khởi nghiệp theo hình thức kinh doanh một mình có những điểm lợi và cũng có những điểm hại  do tỉ lệ  rủi ro cao vì tập trung toàn bộ vốn vào kinh doanh, mặt khác vì tự kinh doanh nên quyền quyết định sẽ nằm ở người chủ, khi đó sẽ nảy sinh sự độc đoán, bảo thủ… Các cụ xưa đã có câu “ Đơn thương độc mã” để ám chỉ những hình ảnh cô đơn lang thang trên một con đường mà không có ai là bầu bạn. Con đường có thể dài có thể ngắn, chàng hiệp sỹ có thể giỏi có thể không, lấy gì đảm bảo cho chàng sẽ an toàn đi được đến đích.

Kinh doanh theo nhóm

advise.jpgKinh doanh theo nhóm được hiểu là việc hai hoặc nhiều thành viên cùng nhau góp vốn để kinh doanh. Các loại hình mà chúng ta có thể tìm thấy là các loại hình sau: Công ty TNHH và Công ty Cổ Phần

Chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề góp vốn như thế nào, ai quản lý doanh nghiệp mà hãy tập trung quan tâm tới việc công ty như thế khởi nghiệp có gì thuận lợi và khó khăn. “Buôn có bạn, bán có phường”, việc đứng ra một mình kinh doanh một mình là việc rất mạo hiểm và mang tính rủi ro cao. Thường khi khởi nghiệp người ta thích tìm những bạn bè cùng chí hướng. Những bạn bè này không chỉ là những người góp vốn mà sẽ là những người cùng điều hành công ty. “Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại lên hòn núi cao” một người làm việc sẽ vấp phải nhiều vấn đề khó khăn, nhưng nhiều người cùng làm việc sẽ đem lại hiệu quả cao hơn. 

Khởi nghiệp theo nhóm giúp bạn có thể phân tán rủi ro vì có nhiều người tham gia cùng bạn góp vốn, cùng bạn điều hành công ty, mặt khác bạn cũng có thể đầu tư vào nhiều doanh nghiệp và đảm nhận nhiều vị trí khác nhau. Khởi nghiệp cùng nhóm còn có thể đảm bảo các nguyên tắc quản trị khi các quyết định kinh doanh, quản trị doanh nghiệp sẽ dựa trên quyết định của tập thể. Ngoài ra làm việc nhóm sẽ đem lại sự sáng tạo trong sản xuất,kinh doanh vì có sự tham gia brainstorming-một phương pháp tư duy theo nhóm -của nhiều người.

Khởi nghiệp luôn là hành trình gian nan, vất vả đầy cam go, nếu có những người bạn đồng hành ở bên cạnh trợ giúp thì con thuyền sẽ đi đúng hướng và mau tới đích hơn là loay hoay một mình giữa biển cả mênh mông. Mặc dù vậy con thuyền nào cũng đòi hỏi thuyền trưởng cũng như doanh nghiệp cần có lãnh đạo. Lúc này chúng ta phải quyết đinh xem ai là người sẽ lãnh đạo doanh nghiệp khởi nghiệp thành công. Người lãnh đạo giỏi sẽ là người đi đầu và xây dựng lên nhóm làm việc của mình. Họ có nhiều xu hướng, phong cách khác nhau nhưng họ phải có một điểm chung là điều hành tốt nhóm của mình.

Khởi nghiệp với nhóm có điểm tốt nhưng cũng tồn tại những mặt hạn chế mà chúng ta có thể dễ dàng nhận ra như xung đột về lợi ích khi góp vốn, quản lý doanh nghiệp, chia lợi nhuận, rút vốn… và những xung đột khác trong quyết định của doanh nghiệp.

power_of_teamwork.gifBản thân tôi và các bạn của tôi cũng rất đam mê mở một doanh nghiệp khi ra trường kinh doanh trong lĩnh vực dịch vụ. Chúng tôi ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường đã phân chia nhau nghiên cứu một số phần trong doanh nghiệp để tập sự làm các dự án kinh doanh. Tôi là trưởng nhóm nên nghiên cứu bao quát toàn bộ doanh nghiệp và bộ phận marketing. Sau quá trình làm việc với nhau với dự án Café Doanh Nhân, chúng tôi đã thu được cả thành công và thất bại. Thành công lớn nhất mà chúng tôi nhận được là tinh thần làm việc nhóm, sự chia sẻ, sự sáng tạo của tập thể, chỉ với vài tháng hè chúng tôi đã cho ra đời một kế hoạch kinh doanh hoàn chỉnh. Trong thời gian làm việc nhóm tôi đã rút được nhiều kinh nghiệm quản lý, tác phong làm việc,lãnh đạo… và vấn đề tôi thấy khó khăn nhất là sự nhất trí các quyết định của nhóm. Không chỉ bản thân nhóm của tôi mà các doanh nghiệp có hai thành viên trở lên luôn luôn mắc phải sự xung đột này, nhiều doanh nghiệp chỉ vì không giải quyết được các xung đột này đã thất bại ngay từ nội bộ. Cho dù sau này chúng tôi có mở hay không mở doanh nghiệp mà mình mong muốn nhưng câu hỏi lớn nhất mà chúng tôi đặt ra là "Chúng ta chơi với nhau tốt nhưng làm việc với nhau có thật sự hiệu quả?"

8.18.2012

Người giàu không làm việc vì tiền

Xin mượn một câu nói nổi tiếng của người cha giàu trong cuốn sách Rich Dad, Poor Dad của tác giả Robert T. Kiyosaki để làm tựa đề cho bài viết của mình.

Nhưng  thật sự  thì mình đang muốn nói về một cuốn sách khác, mà mình đang đọc trong thời gian gần đây: "Văn minh làm giàu và nguồn gốc của cải".

reading.jpgMình  là người  may mắn khi được sở hữu cuốn sách rất sớm nhờ một anh bạn nhường lại với lời quảng cáo: Cậu sẽ đọc hết nó ngay trong một đêm cho mà xem! Vì nhiều lí do mà đã mấy đêm trôi qua mình mới chỉ nhấm nháp được phần đầu của cuốn sách, nhưng chỉ trong 17 trang đầu tiên, tinh thần khởi nghiệp được tác giả thể hiện trong cuốn sách khiến mình rất thích thú

Tác giả đã mô tả hiện tượng MBA với cái nhìn nghiêm khắc của một nhà làm giáo dục và một nhà quản lí kinh tế. Câu hỏi đặt ra về sự khác nhau giữa việc có được một chứng nhận về trình độ với việc sở hữu các kĩ năng, kiến thức tương ứng với trình độ ấy một lần nữa xoáy sâu vào hiện thực vẫn đang tiếp diễn tại Việt Nam. Tác giả đã chỉ ra được điểm thiếu sót lớn nhất trong việc đào tạo về kinh doanh ở Việt Nam, đó là chưa đào tạo cho người học có được tinh thần kinh doanh, được bắt nguồn từ tinh thần khởi nghiệp. Hoàn toàn đúng khi khẳng định rằng, nếu một người được xác nhận (certificate) đã tốt nghiệp khóa học về quản trị kinh doanh (đại học hoặc sau đại học) chưa thể đứng ra làm kinh doanh được. Cái được chứng nhận sau khóa học là người học đã đạt đến một trình độ nhất định trong việc rèn luyện các kĩ năng, còn việc vận dụng chúng vào thực tế lại là một câu chuyện khác. Chắc chắn rằng không phải ai học quản trị kinh doanh sau đó cũng mở công ty riêng và làm giám đốc, ngược lại không phải giám đốc nào cũng được học qua một khóa học về quản trị kinh doanh. Điểm khác biệt giữa thực tế và lí thuyết  chính là lòng dũng cảm, tinh thần dám vận dụng cái đã học  vào thực tế muôn màu và không kém phần khắc nghiệt. Theo tác giả, cốt lõi trong các chương trình đào tạo về kinh doanh là việc truyền lửa hay chính xác hơn là gây dựng cho người học một tinh thần kinh doanh, các kĩ năng khác chỉ là hỗ trợ cho tinh thần này. Tinh thần dám kinh doanh, dám khởi nghiệp là điều kiện cần thiết nhất, tiên quyết nhất, các kĩ năng bổ trợ là điều kiện đủ chúng ta có thể đứng ra kinh doanh. Nếu bạn chưa được học về quản trị, không sao cả, khi bắt đầu xây dựng công việc kinh doanh thực tế, các kĩ năng của bạn tự khắc sẽ phát triển miễn là bạn có tinh thần cầu thị, học hỏi.

Tiếp tục vài dòng bình luận về chủ đề khởi nghiệp kinh doanh, mình nhớ lại cách đây tròn một năm đã tham gia cuộc thi Sinh viên Khởi nghiệp cùng với nhóm bạn. Ý tưởng chính là tạo dựng một không gian cho  có thể thoải mái làm việc, trao đổi, kết bạn, tìm kiếm cơ hội...thông qua mô hình quán cafe. Kingeric-chủ nhân của ý tưởng đã rủ mình cùng bốn người bạn khác tham gia viết dự án để tham gia cuộc thi. Trong hơn một tháng, cả nhóm đã tiến hành hầu như tất cả các công việc cần thiết để chuẩn bị cho việc đưa quán cafe vào hoạt động. Từ những công việc mang tính chiến lược như nghiên cứu khách hàng tiềm năng, xây dựng chiến lược marketing cho đến những việc cụ thể, chi tiết như tìm kiếm địa điểm mở quán cafe, tìm kiếm nhân sự, xây dựng báo cáo tài chính, luồng tiền...Tất cả những công việc đó dù vẫn còn những thiếu sót nhưng đều được cả nhóm thực hiện rất hăng say. Tuy rằng dự án không đạt giải nhưng mình đã phát triển được rất nhiều kĩ năng cần thiết như phân tích, tổng hợp, xây dựng các kế hoạch tác nghiệp trong kinh doanh...Mình cũng nhận ra một điều kinh doanh không dễ (không giống như thông điệp của chương trình Làm giàu không khó) khi có cực kì nhiều công việc phải ra quyết định, phải thực hiện để có thể xây dựng thành công một hệ thống kinh doanh. Nhưng điều lớn nhất là mình đã học được là  tinh thần dám nghĩ dám làm, dare to win & dare to fail hay chính là biểu hiện của một tinh thần khởi nghiệp nóng bỏng và đầy nhiệt huyết.

Những dòng tâm sự của tác giả về tinh thần khởi nghiệp cùng hình ảnh người thương nhân một mình rong ruổi trên chú lạc đà đi tìm kiếm giá trị như một luồng gió mát tiếp tục thổi bùng lên ngọn lửa đam mê kinh doanh của mỗi bạn trẻ. Thế giới kinh doanh rất sôi động và còn rất nhiều việc phải làm, và nên nghiền ngẫm hết anh bạn sách này đã...

8.11.2012

4 quy tắc tâm linh của người Ấn Độ

1. Quy tắc đầu tiên: “Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp”
Điều này có nghĩa rằng không ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta một cách tình cờ. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, gặp gỡ đều đại diện cho một điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại. Vì vậy, hãy tôn trọng và coi trọng những người mà chúng ta gặp gỡ!

2. Quy tắc thứ hai: “Bất cứ điều gì xảy thì đó chính là điều nên xảy ra”
Không có điều gì tuyệt đối, không có điều gì chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất.
Không có: “Nếu như tôi đã làm điều đó khác đi…, thì nó hẳn đã khác đi. ”
Những gì đã xảy ra chính là những gì nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta có thêm bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ tình huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngã của chúng ta.
3. Quy tắc thứ ba: “Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm”
Mọi thứ bắt đầu vào đúng thời điểm, không sớm hơn hay muộn hơn.
Khi chúng ta sẵn sàng cho nó, cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có đó, sẵn sàng để bắt đầu.
4. Quy tắc thứ tư: “Những gì đã qua, cho qua”
Quy tắc này rất đơn giản. Khi điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta kết thúc, thì có nghĩa là nó đã giúp ích xong cho sự tiến hoá của chúng ta. Đó là lý do tại sao, để làm phong phú thêm trải nghiệm của mình, tốt hơn hết là chúng ta hãy buông bỏ và tiếp tục cuộc hành trình.
Tôi nghĩ là không phải là tình cờ mà bạn đang đọc những dòng này.
Nếu bài viết này đánh động tâm hồn bạn, đó là bởi vì bạn đáp ứng được những yêu cầu và hiểu rằng không một bông tuyết nào lại tình cờ rơi xuống sai chỗ cả.
Hãy đối xử tốt với chính bản thân bạn!
Hãy yêu thương với tất cả tâm hồn bạn!
Hãy luôn hạnh phúc!

8.08.2012

Viết kế hoạch kinh doanh

Bài viết sẽ ít nhiều giúp người đọc đang có dự định khởi nghiệp bước qua ngưỡng cửa đầu tiên trong việc thuyết phục nhà đầu tư, thuyết phục ngân hàng cho vay vốn hay các đối tác chiến lược và chính bản thân mình để đạt được “giấc mơ khởi nghiệp” phía trước.

Tại sao phải viết kế hoạch kinh doanh?

Khi bắt đầu khởi nghiệp người ta thường chỉ nghĩ đến các ý tưởng kinh doanh mới mà không suy nghĩ một cách đầy đủ, nghiên cứu và đánh giá tiềm năng cũng như những khó khăn của dự án. Những nhà kinh doanh mới là những người muốn đưa ý tưởng kinh doanh vào thị trường một cách nhanh chóng vì cho rằng cánh cửa cơ hội sẽ chỉ có trong một thời gian rất ngắn. Do đó, họ thường bỏ qua giai đoạn nghiên cứu và lập một kế hoạch chiến lược cho ý tưởng, dự đoán khó khăn để đối phó với những rào cản có thể gặp phải. Một nhà kinh doanh khôn ngoan hiểu rõ tầm quan trọng của kế hoạch kinh doanh. Những kế hoạch sẽ cho biết dự án có đi đến thành công hay không. Thiếu những kế hoạch và nghiên cứu là một trong những nguyên nhân cơ bản nhất làm những nhà kinh doanh bị thất bại trong những năm đầu của quá trình hoạt động. Và nếu bạn dành thời gian để viết kế hoạch kinh doanh trước khi bắt đầu, thì những thất bại sẽ khó xảy ra.

Bắt đầu như thế nào?
Nhiều người cảm thấy khó khi bắt đầu viết, họ thường đặt ra nhiều câu hỏi như: Khi nào nên bắt đầu? Nên chi tiết như thế nào? Dài bao nhiêu?… Trước khi viết, bạn hãy liệt kê những câu hỏi tập trung vào mọi khía cạnh của việc bắt đầu kinh doanh và trả lời những câu hỏi này một cách rõ ràng. Những câu trả lời này có thể sẽ dẫn đến những thông tin khác và những câu hỏi khác. Độ dài cũng là một vấn đề đáng lưu ý. Bản kế hoạch chỉ nên bao gồm những gì thật sự cần thiết để cung cấp đầy đủ thông tin. Có nhiều yếu tố quyết định đến độ dài của bản kế hoạch, phụ thuộc vào sự phức tạp của ý tưởng và đòi hỏi những nguồn tài chính tiềm năng, một bản kế hoạch có thể dài 30 trang không bao gồm phụ lục. Bạn cũng không cần lo lắng quá nhiều về cách viết, hãy sử dụng ngôn ngữ đơn giản và trực tiếp, câu nên rõ ràng và chính xác. Quan trọng nhất, người viết nên sử dụng kiểu viết dễ hiểu nhất cho người thực hiện. Nên tránh những trạng từ diễn tả cảm xúc và khoa trương.

Cấu trúc của một kế hoạch kinh doanhkehoachkinhdoanh.jpg
Kế hoạch kinh doanh nên được viết một cách logic để người đọc có thể theo dõi và biết được những gì họ có thể đọc tiếp theo. Dưới đây sẽ trình bày cấu trúc nên có của một bản kế hoạch kinh doanh.
  • Trang bìa
Hãy tạo một trang bìa thật đơn giản, bao gồm tên, địa chỉ, số điện thoại, số fax với mã vùng và địa chỉ email của công ty bạn. Tốt nhất là để hình ảnh sản phẩm hoặc nếu doanh nghiệp kinh doanh về dịch vụ hãy để logo của bạn lên trang bìa.

  • Mục lục
Mục lục rất quan trọng để giúp tìm kiếm thông tin một cách nhanh chóng và dễ dàng. Thông thường người ta không chú ý đến phần này, hoặc nếu có làm thì cũng làm sơ sài và hay quên đánh số trang.

  • Tóm tắt dự án
Phần tóm tắt dự án là một trong những phần quan trọng nhất của một kế hoạch kinh doanh. Đây cũng là một bản kế hoạch kinh doanh nhỏ được nói một cách thuyết phục trong hai trang giấy. Hầu hết những nhà kinh doanh thành công đều có những bản tóm tắt rõ ràng và súc tích về những nội dung kinh doanh cơ bản của họ. Nếu một người cảm thấy khó để nói chính xác những dự định mà họ sẽ làm, đó là dấu hiệu cho thấy họ chưa xác định một cách chính xác mục tiêu cũng như chưa sẵn sàng tham gia vào công việc.

Một trong những việc quan trọng nhất là tổ chức: Ai sẽ làm tốt những công việc được mô tả trong bản kế hoạch, ai sẽ là người quản lý đội, nhóm? Thành công của dự án phần lớn là từ người khởi đầu. Nhưng họ sẽ không làm một mình mà cần nhiều người tham gia vào dự án. Và họ phải tự tin rằng người quản lý được chọn có thể làm được những điều mà người kinh doanh dự định. Bạn cũng cần phải suy nghĩ đến vấn đề này trước khi bắt tay vào khởi nghiệp bằng việc phác thảo rõ ràng trong bản kế hoạch kinh doanh của mình.

  • Kế hoạch sản phẩm/dịch vụ
Sản phẩm/dịch vụ sẽ kinh doanh cũng phải được đề cập đến trong bản kế hoạch. Nên giải thích những chi tiết của sản phẩm, tuy nhiên nên tránh sa đà vào những thông tin chi tiết về kỹ thuật. Những thông tin này có thể cung cấp trong phần phụ lục của kế hoạch kinh doanh. Trong phần này bạn cũng cần phải khẳng định được sản phẩm hay dịch vụ của mình khả thi và sẵn sàng để kinh doanh.

  • Kế hoạch marketing
Trong kế hoạch kinh doanh nên viết một cách chi tiết và chính xác những gì mà công ty sẽ làm để bán sản phẩm của mình. Kế hoạch marketing nên bao gồm: Mục tiêu marketing là gì? Kế hoạch tổng quát để đưa sản phẩm ra thị trường; Ai là khách hàng mục tiêu? Phân khúc thị trường nào công ty sẽ phục vụ? Công ty sẽ sử dụng kênh phân phối nào? Đây là phần rất quan trọng bởi vì phân phối là trở ngại chính để sản phẩm đi đến thị trường. Ai sẽ là người cung cấp hàng hóa ra ngoài? Kế hoạch xúc tiến cho hoạt động kinh doanh là gì? Quảng cáo, quan hệ công chúng, hội chợ thương mại và những hoạt động khác cũng phải được lên kế hoạch. Ai sẽ là đối thủ cạnh tranh? Đây là điều quan trọng để nhận biết một cách chính xác những công ty mới sẽ cạnh tranh với mỗi đối thủ như thế nào. Thị trường sẽ trả bao nhiêu cho sản phẩm hay dịch vụ của công ty? Giá trị gia tăng gì công ty dành cho khách hàng?

Không thể có được kế hoạch tài chính khi tất cả những kế hoạch khác chưa được trình bày rõ ràng vì tổng số tiền phải dựa trên những kế hoạch mà bạn dự định làm. Trong bản kế hoạch kinh doanh của mình, bạn cần phải dự đoán được bao nhiêu tiền sẽ cần để đầu tư. Bạn cần phải hoạch định tài chính cho từng giai đoạn phát triển của công ty từ ý tưởng, bắt đầu, phát triển đến bão hòa và giai đoạn cuối là sáng kiến mới hay suy thoái.

  • Kế hoạch hệ thống quản lý và điều hành
Những nhà kinh doanh mới phải hiểu rõ tầm quan trọng của hệ thống quản lý và điều hành để chắc chắn rằng mọi việc phải được diễn ra như dự tính. Khi một công ty nhận đơn đặt hàng, nó cần sự vận động của tất cả các hoạt động. Trong bản kế hoạch kinh doanh, bạn nên trình bày mình sẽ thiết kế và thực hiện hệ thống quản lý và điều hành nên như thế nào.

  • Kế hoạch phát triển
Trong suốt quá trình hoạt động của mình, công ty bạn nên tiếp tục mở rộng kế hoạch kinh doanh. Vì thế cần phải dự đoán và hoạch định những sản phẩm/dịch vụ nào có khả năng mở rộng? Những thị trường nào khác sẽ phục vụ? Hoặc bạn định mở thêm văn phòng, chi nhánh ở đâu?

  • Phụ lục
Tất cả những tài liệu hỗ trợ nên để ở phần phụ lục để kế hoạch kinh doanh trở nên gọn gàng. Phụ lục có chiều dài dựa trên tổng số thông tin chi tiết cần có để hỗ trợ cho kế hoạch kinh doanh. Nếu phần phụ lục quá dài, có thể chia ra thành một tài liệu riêng. Nên có bản mục lục của phụ lục để có thể dễ dàng tìm những thông tin đặc biệt.

8.03.2012

Kinh doanh nhỏ- xu hướng của giới trẻ (Phần 1)

Từ một lời khuyên "Plz Start Small"  cho các bạn trẻ khi khởi nghiệp tôi đã lấy làm chủ đề chính cho loạt bài viết về quá trình khởi nghiệp của giới trẻ.
Chủ đề gồm 3 bài:
1. Thương mại điện tử- xu hướng của giới trẻ thời @
2. Kinh doanh thương mại với các cửa hàng hand made
3. Công ty sinh viên, những ý tưởng táo bạo

Thương mại điện tử- xu hướng của giới trẻ thời @
Mạng internet tốc độ cao ADSL xuất hiện ở Việt Nam được 4-5 năm nhưng ảnh hưởng của nó tới cuộc sống và lối sống của người Việt rất rõ ràng. Internet đã thành một thứ không thể thiếu với cộng đồng từ Nhà nước tới người dân, từ người già tới giới trẻ. Internet mang tới một kênh thông tin truyền thông hiệu quả tới ngươi sử dụng.Kéo theo sự phát triển đó là thương mại điện tử. Thương mại điện tử Việt Nam hiện nay đã có sự phát triển nhất định về hạ tầng và chất lương. Thị trường  gần đây xuất hiện xu hướng mới của giới trẻ khi khởi nghiệp. Đó là kinh doanh qua mạng internet .
Giới trẻ luôn là người đi đầu và nắm bắt nhanh các công nghệ và xu hướng mới.  Thương mại điện tử của Việt Nam phát triển đi kèm với sự phát triển của lượng khách hàng. Khách hàng của các trang thương mại điện tử của Việt Nam hiện nay phần lớn là giới trẻ, họ trao đổi, buôn bán với nhau các vật dụng công nghệ cao như điện thoại, máy vi tính, sách vở tạp chí .... thậm chí là quần áo, đồ dùng gia đình.
Nắm bắt nhu cầu ngày càng phát triển, các bạn trẻ đã tạo ra một làn sóng khởi nghiệp bằng việc kinh doanh qua mạng internet. Chi phí cho việc khởi nghiệp hết sức đơn giản, chỉ cần một máy tính nối mạng internet, một máy ảnh , thời gian online và một nguồn hàng ổn định. Họ bắt đầu kinh doanh qua các sàn giao dịch thương mại điện tử C2C, một trong những sàn giao dịch lớn nhất của Việt Nam hiện nay là mạng Trái Tim Việt Nam ( TTVNOL) cùng một số trang web mua bán , rao  vặt.
Đầu tiên tôi xin đi vào phân tích việc kinh doanh trên các mạng C2C, tôi muốn phân tích trước vì theo quá trình khởi nghiệp thì các bạn trẻ thường buôn bán tại đây trước khi mở rộng quy mô ra thành cửa hàng riêng ( website riêng ) hoặc mở công ty kinh doanh thương mại điện tử.
Quá trình  hết sức đơn giản, bạn chỉ cần mở một tài khoản tại các trang web  (bạn cũng có thể đăng ký thành viên VIP để nhận được các ưu đãi ). Việc đăng ký  hết sức đơn giản và bạn đã bắt đầu gia nhập thị trường.
Việc tiếp theo bạn cần làm là gì ? Mở một chủ đề như bạn mở ra ở Saga (thậm chí còn đơn giản hơn vì bạn không bị bắt kiểm duyệt). Trong chủ đề bạn trình bày các sản phẩm của mình, bạn có thể trang trí, sắp xếp chúng tùy thích làm sao để người tiêu dùng có thể nhìn thấy và tiếp cận với bạn.
Một số trang web rao vặt thường có sắp xếp theo chủ đề, tin mới nhất tin cũ nhất có ưu tiên cho thành viên VIP nên việc chủ đề của bạn bị trôi ra xa sau khi đưa lên là hiển nhiên.
Với mạng trái tim Việt Nam, chợ điện tử thì nó có cấu trúc là một diễn đàn nên các chủ đề hiện lên sẽ phụ thuộc vào bài gửi, vì thế xuất hiện một đội ngũ chuyên đi up chủ đề ( Đưa chủ đề của bạn lên trang đầu tiên )
Khách hàng sẽ thoải mái xem xét hàng của bạn, so sánh giá cả, chất lượng của bạn với các gian hàng khác, doanh nghiệp khác. Họ sẽ quyết định việc có mua hàng của bạn hay của người khác, tôi cũng đã rút ra được một số các yếu tố mà khách hàng yêu cầu:
1. Giá cả hợp lý
2. Thanh toán an toàn
3. Chất lượng, bảo hành
4. Uy tín của bạn
Các bạn trẻ cũng nhanh chóng cập nhật các yếu tố này bằng việc họ mở một cửa hàng nhỏ hoặc kinh doanh tại nhà, đảm bảo uy tín chất lượng cho người tiêu dùng. Những bạn trẻ kinh doanh theo xu hướng chộp giật,manh mún, lừa đảo thường nhanh chóng bị phát hiện và đào thải khỏi thị trường...
Các bạn trẻ khi khởi nghiệp thường lo lắng thiếu khách hàng nhưng việc kinh doanh qua mạng internet lại thu hút được rất đông khách hàng. Lượng người truy cập vào các trang web thương mại điện tử tôi đã nêu ở trên thường từ 100-1000/ người /  phút. Việc mua bán, trao đổi diễn ra rất nhanh chóng, thậm chí là chỉ sau khi bạn gửi bài lên đã có người hỏi hàng, ngã giá.
 Nếu các bạn trẻ kinh doanh có uy tín, chất lượng , cùng với việc Marketing, chăm sóc khách hàng tốt sẽ có thể tồn tại và thành công trên các thị trường mà bạn đã chọn.  Rất nhiều bạn trẻ đã thành công với hình thức kinh doanh này và phát triển thành các cửa hàng buôn bán qua mạng (lập website riêng).
Khi các bạn đã có đội ngũ khách hàng thường xuyên, đã có thương hiệu trong lòng người tiêu dùng bạn có thể tách riêng ra lập một website để trao đổi buôn bán với khách hàng. Việc thiết lập một websit hiện tại không phải là vấn đề quá khó khăn với các bạn trẻ, có rất nhiều địa chỉ tin cậy cho các bạn trẻ. Sau một thời gian ngắn bạn đã có thể tiếp tục liên kết với các khách hàng của mình, tiếp  tục mở rộng  kinh doanh.
Thật đơn giản và dễ dàng phải không các bạn trẻ?

8.01.2012

Tôi muốn kinh Doanh nhỏ thì nên làm về cái gì?

1. Nói về kinh doanh, thì ko có cái gì là dễ dàng cả, phải trả giá và đánh đổi. Bạn kinh doanh, bạn có cơ hội giàu, và cũng có cơ hội phá sản, lên voi xuống chó. Do vậy, bạn phải xác định, đã kinh doanh là phải chiến đấu. Nếu có một cơ hội nào đó kinh doanh mà ko có rủi ro, bạn thấy sao?
2. Kinh doanh cái gì? Có lẽ bạn vẫn đang nghĩ bạn kinh doanh cái mà bạn thích: đồ điện tử, ô tô, xe máy... vì bạn thấy rằng, bạn thích thì bạn sẽ đam mê. Nhưng điều đó xem lại nhé, kinh doanh phải bán cái mà người khác thích, bạn phục vụ nhu cầu của ng khác, hoặc bạn phải học hỏi để có thể biết cách tạo nhu cầu cho ng khác.
3. Theo bạn, tố chất nào là cần thiết nhất để khởi nghiệp kinh doanh? Suy nghĩ tí nhé. Kinh doanh là gì, là mang sản phẩm của mình, có thể là mua sản phẩm rồi bán cho khách hàng, lấy chênh lệch. Vậy bạn là chủ doanh nghiệp, bạn phải biết làm sao để cho sản phẩm đc lưu thông, nghĩa là đc mua và đc bán, có doanh thu, có lợi nhuận, thì doanh nghiệp của bạn mới sống đựơc chứ. Đúng không nào? Vậy tố chất quan trọng nhất để bạn khởi nghiệp chính là bán hàng.
4. Nhiều ng nói rằng, phải có tiền mới kinh doanh được. Vậy bây giờ thử cho bạn 20 tỷ, xem bạn kinh doanh cái gì? Bạn sẽ chẳng biết kinh daonh cái gì, thậm chí bố mẹ phải bàn nhà bán cửa trả nợ cho bạn vì kinh doanh thua lỗ. Người kinh doanh tuyệt vời nhất, là người biết đi từ con số 0. Nếu bạn có trong tay 1triêu, bạn biết làm cho nó tăng lên 1,2triêụ, rồi 1.5triệu. rồi 2triêụ.... thì chắc chắn bạn sẽ có tiền tỷ 1 ngày nào đó. Chứ tự nhiên bạn có 1 cục tiền tỷ trong tay, bạn sẽ đau đầu vì chẳng biết làm gì. Vậy tiền ko phải là điều quan trọng nhất. bạn ko có tiền, bạn có ý tưởng, bạn làm ngươì  khác tin tưởng bạn, họ sẽ đầu tư cho bạn.
5. Vậy còn gì để bạn lo lắng nữa? Sợ thất bại? Đúng? Người làm thuê, tư duy làm thuê, luôn thích ổn định và sợ sự thất bại. Còn người kinh doanh, thì sau mỗi thất bại, họ lại đứng dậy. 

 Trước khi kinh doanh, bất kỳ ai cũng cần phải chuẩn bị cho mình những nguồn lực cần thiết như tiền vốn, kinh nghiệm, kiến thức, nhưng chính vì chỉ nghĩ có như vậy cho nên họ rất dễ thất bại. Sự chuẩn bị lớn nhất chính là đức tính của một doanh nhân, trong đó cần nhất là sự kiên trì và quyết đoán. Bạn cũng nên học cách chịu đựng những gian khó sẽ xuất hiện trong cuộc sống của một doanh nhân. Và quan trọng hơn hết, một doanh nhân thành công trong việc kinh doanh thì cũng nên thành công cả trong cuộc sống gia đình, xã hội, vậy là các kỹ năng sống càng cần hơn bao giờ hết. Để phát triển phần nào những kỹ năng sống, việc tham gia vào các hoạt động xã hội ở trường hoặc ở các tổ chức phi chính phủ (NGO) sẽ giúp ích rất nhiều. Nếu kỹ năng sống tốt, các kỹ năng kinh doanh bạn sẽ học được rất nhanh.

Vốn hiểu biết xã hội nói chung của một doanh nhân cũng quan trọng không kém. Khi bạn hiểu biết các vấn đề của xã hội, bạn sẽ có thể giải quyết các bài toán trong kinh doanh, đặc biệt là marketing dễ dàng hơn. Công việc phù hợp cho một sinh viên năm thứ nhất cũng không phải là hiếm, kể cả những công việc phục vụ cho việc học hỏi để phát triển kinh doanh riêng sau này. Các doanh nghiệp sẵn sàng tuyển dụng nếu các bạn sinh viên có những cam kết về chất lượng công việc và kế hoạch làm việc nghiêm túc tại doanh nghiệp của họ.

Có thể bạn đang suy nghĩ đến việc lập doanh nghiệp riêng của bạn, điều đó rất tốt, nhưng nên chuẩn bị tất cả những yếu tố cần thiết như đã nói ở trên đã, nếu không sẽ là lãng phí cả cho bạn và cho nhiều người khác. Chúc bạn sớm khẳng định được mình và có những đóng góp lớn cho xã hội trong một ngày gần nhất.

7.28.2012

Câu chuyện khởi nghiệp của người giàu nhất Trung Quốc

Cách đây 23 năm, Wahaha bắt đầu từ một cửa hàng bán nước giải khát và tạp hóa trong trường học với số vốn chỉ vỏn vẹn 200.000 NDT. Đến năm 2007, Wahaha kiếm được 25,8 tỷ NDT. Và trong 10 năm gần đây, Wahaha liên tục đứng đầu trong danh sách các công ty trong nước về tổng sản lượng, lợi nhuận và tổng tài sản. Vì gia đình khó khăn nên sau khi tốt nghiệp cấp hai, Tông Khánh Hậu phải nghỉ học và lăn lộn kiếm sống trên các nông trường chè miền núi. Trở về quê hương để đỡ đần công việc gia đình nhưng cuộc sống khó khăn lại tiếp tục đưa đẩy Tông đến thành phố Hàng Châu. Với trình độ học vấn thấp, Tông chỉ có thể tìm được công việc quét dọn tại một trường học ở thành phố này. Năm 1987, ông mở một cửa hàng bán nước giải khát nhỏ trong một trường học ở huyện Thượng Thành, Hàng Châu. 20 năm sau, cửa hàng kinh doanh nhỏ bé của ông đã trở thành công ty sản xuất nước giải khát lớn nhất Trung Quốc.

Chộp lấy cơ hội từ lá thư cuộc đời

Với những kinh nghiệm tích cóp được từ việc bán sữa ở trường học và những tháng ngày lăn lộn với cuộc sống vất vả ở Hàng Châu, Tông quyết định làm việc lớn. Đó là, nâng cấp cửa hàng nhỏ bé của mình thành một cửa hàng lớn, có tên gọi Wahaha, chuyên phân phối các loại nước giải khát có ga, kem và các loại đồ dùng lặt vặt khác. Năm 2006, Tông Khánh Hậu được xếp thứ 23 trong danh sách những người giàu có nhất Trung Quốc và thứ 840 trong danh sách những người giàu có nhất thế giới do Tạp chí Forbes (Mỹ) bình chọn với tổng tài sản ước tính lên đến 1 tỷ USD. 4 năm sau, ngày 11/3 vừa qua, Tạp chí Forbes vừa công bố, Tông Khánh Hậu - Tổng giám đốc tập đoàn Wahaha Hàng Châu - là người giàu nhất Trung Quốc lục địa. Với giá trị tổng tài sản lên đến 7 tỷ USD, Tông Khánh Hậu cũng được xếp vị thứ 103 trong danh sách những người giàu nhất thế giới. Trong phòng trưng bày của tập đoàn Wahaha vẫn để một lá thư đã ố vàng, đó là lá thư bổ nhiệm, được ký ngày 6/4/1987. Năm đó, Tông trở thành trưởng phòng kinh doanh của Phòng giáo dục huyện Thượng Thành, thành phố Hàng Châu. Vào thời điểm Tông đựơc bổ nhiệm vào vị trí nghe rất “oai” này, phòng kinh doanh đang ở trong tình trạng nợ nần và đang có nguy cơ bị giải tán.

Trong khi đó, “sếp” của Tông đặt mục tiêu cho trưởng phòng kinh doanh là phải đạt lợi nhuận không thấp hơn 40.000 NDT trong năm đầu tiên. Với kinh nghiệm về cửa hàng nước giải khát trong trường học, Tông trở thành ứng cử viên tốt nhất cho vị trí này. Ở tuổi 42, Tông Khánh Hậu đồng ý với lời đề nghị này và cam kết sẽ đem về mức lợi nhuận 100.000 NDT trong năm đầu tiên. Ở tuổi “tứ thập”, nhiều người Trung Quốc thường tự bằng lòng với một cuộc sống ổn định. Nhưng Tông Khánh Hậu lại chọn khởi đầu một chặng đường mới đầy thử thách. Tông nhớ lại: “Lá thư bổ nhiệm đã đánh dấu một bước ngoặt trong cuộc đời tôi. Phòng giáo dục huyện Thượng Thành, thành phố Triết Giang đã chọn tôi làm giám đốc phòng kinh doanh. Đây là sân chơi thực tế để tôi thể hiện hết tài năng của mình”. Chẳng bao lâu sau khi đảm nhiệm vị trí này, Tông Khánh Hậu bắt đầu đề xuất và thực hiện những bước đi hiệu quả, đưa Wahaha lên bậc vinh quang lớn. Tông thực hiện một cuộc điều tra trong số 3.000 học sinh ở Hàng Châu, cho thấy gần nửa số học sinh ở đây bị suy dinh dưỡng.

Với kết quả khá “sốc” này, Tông đã hỏi ý kiến của Giáo sư Chu Thụ Dân của Phòng dinh dưỡng - Đại học Dược Triết Giang về việc sản xuất một loại nước giải khát bổ dưỡng cho trẻ em dựa trên các bài thuốc dân gian của Trung Quốc. Tháng 11/1988, Wahaha giới thiệu sản phẩm nước uống dinh dưỡng đầu tiên của Trung Quốc dành cho trẻ em. Khẩu hiệu “Uống Wahaha, thưởng thức vị ngon” trở nên phổ biến trên khắp đất nước. Wahaha kiếm được 4,88 triệu NDT doanh thu bán hàng trong năm đầu tiên sau khi sản phẩm này được tung ra thị trường. Con số này đã tăng lên 27,12 triệu NDT trong năm thứ hai và vượt quá 100 triệu NDT trong năm thứ ba. Vào tháng 4/1989, nhà máy thực phẩm dinh dưỡng trẻ em ở Hàng Châu đã được đặt tên mới là nhà máy thực phẩm dinh dưỡng Wahaha Hàng Châu, đánh dấu sự khởi đầu của công ty trên thị trường nước giải khát Trung Quốc. Wahaha có thêm sức mạnh nhờ sự phối hợp với nhà máy thực phẩm dinh dưỡng trẻ em Hàng Châu.

“Thực ra, nhiều công ty khác đã sản xuất nước giải khát dinh dưỡng khi Wahaha bước chân vào lĩnh vực này. Nhưng tôi nhận ra, không ai trong số họ sản xuất nước uống dinh dưỡng dành cho trẻ em. Và đó là lý do đưa đến sự thành công của chúng tôi”, Tông Khánh Hậu nói. Kể từ những năm 1990, tỉnh Triết Giang đã khuyến khích sự phát triển của kinh tế phi nhà nước. Trong môi trường năng động đó, Wahaha nhận ra một cơ hội khác để phát triển. Năm 1991, với sự trợ giúp của chính quyền thành phố Hàng Châu, nhà máy dinh dưỡng Wahaha đã có 100 nhân viên cùng với tài khoản tiền gửi lên đến 60 triệu NDT, đã mua lại nhà máy thực phẩm đóng hộp Hàng Châu với giá 80 triệu NDT. Vào thời điểm đó, nhà máy thực phẩm đóng hộp Hàng Châu có hơn 2.000 nhân viên và khu vực nhà xưởng rộng 60.000 m2, nhưng tổng tài sản này vẫn thấp hơn số nợ phải trả của nhà máy.

Tập đoàn Wahaha Hàng Châu chính thức được thành lập. Với lợi thế về sản phẩm, nguồn vốn và mức độ thâm nhập thị trường, chỉ trong 3 tháng, tập đoàn này đã giúp cho phần sản xuất của nhà máy thực phẩm đóng hộp Hàng Châu sinh lợi. Năm sau đó, doanh thu bán hàng và lợi nhuận trước thuế của Wahaha đã tăng khoảng 100%. “Trứng nhà quê chọi đá thành phố” Khi Wahaha, một từ trong tiếng Trung Quốc để mô phỏng tiếng cười của trẻ con, tung ra sản phẩm Future Cola, các nhà phân tích không đặt nhiều niềm tin vào sản phẩm này. Nhiều công ty trong nước đã cố gắng bán những loại nước uống giống cola nhưng đều thất bại. Coke và Pepsi gần như là những đỉnh cao không thể vượt qua. “Mục tiêu cạnh tranh với Coke và Pepsi của chúng tôi được xem như trứng chọi với đá”, Tông Khánh Hậu thừa nhận. Wahaha đã phải mất đến một năm để phát triển loại nước uống cola của riêng mình, sản xuất một loại nước uống gần với Pepsi hơn là Coke. Họ đặt tên là Future Cola - Cola tương lai với hàm ý một loại nước uống đặc biệt. Đóng gói màu đỏ với phông chữ khá giống kiểu chữ của Coke.

Thế nhưng, sự ra đời của sản phẩm Future Cola đã đánh dấu một mốc lớn trong lịch sử của Wahaha. Hai hãng nước giải khát có tuổi đời hàng thế kỷ là Coca-Cola và Pepsi, cũng là những người dẫn đường trên thị trường nước giải khát thế giới đã đến Trung Quốc vào thập niên 1970 và sau đó chiếm lĩnh được 50% thị phần của thị trường nước giải khát nước này. Tuy nhiên, Tông Khánh Hậu đã nhìn thấy cơ hội mới khi ông nhận ra rằng hai gã khổng lồ này đã bỏ qua thị trường nông thôn của Trung Quốc. Năm 1998, Wahaha cho ra mắt sản phẩm Future Cola để cạnh tranh trực tiếp với Coke và Pepsi. Với giá thấp và chính sách phân phối ưu đãi, Wahaha đã bán đựơc 620.000 tấn Future Cola năm 2002, chiếm 12% thị phần nước giải khát có ga. Mức thị phần này gần với thị phần của Pepsi ở Trung Quốc. Trong khi Coke và Pepsi đã chiếm lĩnh thị trường thành phố của Trung Quốc, thì Future Cola lại chi phối thị trường nông thôn của nước này.

Ngày nay, Wahaha được xếp vào danh sách 500 doanh nghiệp công nghiệp hàng đầu Trung Quốc xét về lợi nhuận trước thuế. “Tôi là một người bình thường, sống trong một giai đoạn chuyển đổi của đất nước và nền kinh tế”,Tông nói. “Sau khi học xong cấp 2, cái nghèo đã làm gián đoạn việc học của tôi. Sau đó, tôi phải về nông thôn để làm việc cho gia đình. Chính sách cải cách và mở cửa đã giúp tôi trở thành một doanh nhân và đứng đầu một doanh nghiệp nổi tiếng của cả nước, và Wahaha đã phát triển từ một cửa hàng của trường học thành một công ty nước giải khát không thuộc sở hữu nhà nước lớn nhất Trung Quốc. Đây là lúc tôi phải đền đáp cho xã hội. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ nhiều người hưởng lợi từ chính sách cải cách và mở cửa”, Tông chia sẻ quan điểm của mình. Giấc mơ bán sản phẩm cho 1,3 tỷ người Trung Quốc của Tông Khánh Hậu đã được hiện thực hóa. Trung bình, mỗi người Trung Quốc đã mua khoảng 10 chai Wahaha. Công ty này đã kiếm được 10 tỷ NDT (1,46 tỷ USD) năm 2003.

Nhờ đó, Wahaha đã trở thành công ty sản xuất nước giải khát lớn thứ tư đứng sau 3 người khổng lồ là Coca Cola, Pepsi và Cadbury. Mặc dù không được học hành bài bản, bù lại Tông Khánh Hậu lại sở hữu bản năng kinh doanh nhạy bén. Ông đã nghĩ rằng việc sử dụng vốn quốc tế có thể là cách tốt nhất để xây dựng một doanh nghiệp tầm cỡ thế giới. Vì vậy, Tông đã bán 51% cổ phần của 5 nhà máy có khả năng sinh lợi nhất cho tập đoàn nước giải khát Danone của Pháp và Công ty BNP Paribas Peregrine. Sau khi bán cổ phần, Tông Khánh Hậu vẫn tiếp tục nắm giữ vị trí lãnh đạo của liên doanh này. Ông vẫn giữ thương hiệu này, tên của chủ tịch tập đoàn, và đảm bảo rằng mức lương hưu của các cựu nhân viên và vị trí của các nhân viên hơn 45 tuổi vẫn giữ như cũ.

Ông còn được gọi là doanh nhân Trung Quốc chăm chỉ nhất, vì ông vẫn lượn lờ trên thị trường 200 ngày/năm. Sự chăm chỉ làm việc của ông được tôi luyện từ những tháng ngày thơ ấu nghèo khổ. Đến năm 33 tuổi, ông vẫn chỉ là một nhân viên bán hàng cho một trường học ở Hàng Châu. Ông nhận ra rằng trẻ con thường mất cảm giác muốn ăn sau khi đã ăn quá nhiều quà vặt và vì vậy, ý tưởng sản xuất một loại thức uống lợi tiêu hóa đã nảy sinh trong đầu ông. Loại sữa hỗ trợ tiêu hóa Wahaha của ông đã bắt đầu được ra đời năm 1988 và giành được sự ưa thích của người tiêu dùng trên khắp cả nước. Một vài năm sau đó, Tông bắt đầu sản xuất nước uống tinh khiết đóng chai và cũng đạt được thành công to lớn. Tông cũng có ý tưởng mở rộng thị trường trong nước bằng việc tặng tiền cho nhiều người.

Ông đã đề xuất việc tặng các thẻ mua hàng cho khách hàng. Ông cũng nghĩ rằng, về dài hạn một xã hội ổn định cần có một tầng lớp trung lưu rộng rãi và phải tăng thu nhập cá nhân vì sự phát triển của kinh tế và xã hội. Đề xuất này cũng đã đựơc ông biến thành hành động. Khi cuộc khủng hoảng tài chính thế giới gần đây nhất đã khiến một vài công ty phải sa thải nhân viên và đóng cửa dây chuyền sản xuất, công ty của Tông vẫn tuyển dụng rất nhiều người. Wahaha đã đầu tư 6 tỷ NDT (878 triệu USD) để xây dựng 90 dây chuyền sản xuất mới và tạo việc làm cho 7.000 người. Ông cũng thành lập quỹ từ thiện Phúc Lợi ở tỉnh Triết Giang để hỗ trợ cho sinh viên nghèo và các tổ chức tình nguyện. Năm 2007, mối quan hệ liên doanh giữa Wahaha và Danone không còn tốt đẹp vì theo Tông Khánh Hậu, Danone đã kiểm soát cả công ty vì vậy ông quyết định ra đi và lại lập doanh nghiệp riêng của mình. Vẫn tiếp tục trên thị trường nước giải khát, thương hiệu Wahaha Hàng Châu lại tiếp tục chiếm lĩnh thị trường và vị thế của Tông Khánh Hậu tiếp tục được cải thiện trong danh sách những người giàu nhất do Tạp chí Forbes của Mỹ bình chọn.

7.21.2012

Làm gì để kiếm ra nhiều tiền?

Sao lúc nào mình cũng cảm thấy hết tiền. Nhiều lúc ước muốn có nhiều tiền ghê, cứ bí bách thế nào. Không biết phải làm sao để không bao giờ phải nghĩ tới "hết tiền".
Ôi cái câu này ngày em nghĩ đến vài chục lần mà chẳng bít làm j, lương thì thấp, mún làm thêm thì chả có cái gì làm, bùn thế 
..etc...:Laughing::Laughing::Laughing: Chung quy là đi buôn mới nhanh giàu được
Bao giờ ko thấy bạn trên WTT hỏi mấy câu nài nữa, thì lúc đó chắc tớ sẽ nghĩ bạn giàu rùi đó

Đó là tâm trạng của mỗi người với điều kiện khó khăn hiện nay, không ai đưa cho bạn hướng giải quyết tốt bạn phải đi tìm thôi. Không ai chia sẻ nhường cơ hội làm ăn mà mình vất vả tìm kiếm được để cho một người không quen biết. Nhưng bạn hãy chia sẽ những ý tưởng định hướng cụ thể để mọi người góp ý cho mình, chứ đứng mà cứ kêu gào và không có một kế hoạch gì thì rất khó để giúp ban.
Nếu bạn quyết tâm làm giàu thì hãy chia sẽ nhưng dự định và khả năng có thể làm biết đâu tôi và bạn sẽ có những ý tưởng mới cho kinh doanh. Không phải cứ nhiều tiền tiền là mới kinh doanh được đâu bạn nhé.

5 ý tưởng kinh doanh "có lãi" chỉ cần 30 triệu đồng

Sau vài năm làm việc bạn tích góp được khoảng từ 20 - 30 triệu đồng và muốn ra làm ăn riêng, trở thành ông/bà chủ nhưng bạn phân vân chưa biết khởi đầu từ đâu, nên chọn kinh doanh sản phẩm gì... Có thể những lời “mách nước” sau từ người có kinh nghiệm “chiến đấu” thực tế trên thương trường sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều. Chọn một sản phẩm để tập trung và tìm hướng đi riêng cũng là cách khởi nghiệp khôn ngoan.

1. Mở cửa hàng kinh doanh trang sức Theo anh Phạm Thanh Nguyễn, chủ cửa hàng trang sức thời trang A3 tại Trung tâm thương mại Vinh Lộc (Bình Chánh, TP.HCM), ngoài trang sức vàng, bạc truyền thống, hiện nay giới trẻ rất chuộng trang sức thời trang được làm từ hạt đá, cườm, gỗ... bởi các đặc tính model, rẻ tiền và dễ thay đổi (chưng diện theo trang phục). Để kinh doanh mặt hàng này người chủ cửa hàng cần số vốn khoảng 30 triệu đồng, điều quan trọng hơn là phải có năng khiếu thẩm mĩ và đôi bàn tay khéo léo. 5 ý tưởng kinh doanh "có lãi" chỉ cần 30 triệu đồng Khi chọn địa điểm kinh doanh bạn nên lưu ý đây là mặt hàng xa xỉ nên không phù hợp với khu dân cư lao động hay dân bình dân. Bạn nên chọn địa điểm kinh doanh gần khu vực có nhiều nhân viên văn phòng hoặc có thể thuê mặt bằng tại siêu thị, trung tâm thương mại. Ban đầu bạn chỉ cần thuê mặt bằng chừng 25 - 35m2 trên một con đường vừa phải, có giá khoảng từ 3-5 triệu đồng/tháng. Chi phí trang trí cửa hàng khoảng 6 triệu đồng (bao gồm cả tủ kính). Bạn đến các cửa hàng bán ma-nơ-canh (người mẫu) trên đường Nguyễn Đình Chiểu (Q.3) mua một số cổ nhựa mẫu dùng để treo đồ trang sức. Ngoài ra, nên dùng thêm các tấm màn sáo (màn tăm tre) để treo trang sức, vừa đẹp vừa rẻ (đỡ phải đầu tư đóng nhiều tủ kính). Muốn kinh doanh trang sức đã được làm sẵn bạn có thể đến chợ Kim Biên (Q.5) & Bình Tây (Q.6) để tìm hàng. Tuy nhiên, đối với mặt hàng thời trang khách hàng ít thích các sản phẩm đại trà, bày bán hàng loạt trên thị trường. Do vậy, bạn nên mua nguyên liệu sau đó về tự thiết kế sản phẩm (tham khảo mẫu trên các tạp chí thời trang, phim ảnh...). Hiện hầu hết các shop kinh doanh mặt hàng này thường nhập nguyên liệu (đá màu, đá thiên nhiên, phalê, dây...) từ nước ngoài (Thái Lan, Thượng Hải, Hồng Kông...). Song theo anh Nguyễn, đó là cách nói cho sang chứ phần lớn các nguyên liệu làm trang sức có xuất xứ từ Trung Quốc. Tại VN mặt hàng này được bán sỉ với số lượng lớn tại Cư xá Đại Quang Minh (Châu Văn Liêm, Q.5). Bạn chỉ cần cầm vài triệu đồng đến đây là đã có thể tha về rất nhiều nguyên nguyên liệu lạ, sau đó tuỳ óc thẩm mĩ và khéo léo của mỗi người để cho ra sản phẩm trang sức “không đụng hàng”. Do đặc tính của ngành hàng, mức lãi thông thường của một món đồ trang sức thời trang là 100% hoặc hơn (giá trị gia tăng do công bạn sưu tầm nguyên liệu lạ và thực hiện sản phẩm thủ công).

 2. Cửa hàng hoa tươi Với những bạn gái yêu hoa, công việc kinh doanh hoa mang lại cho bạn nhiều thú vị. Tiệm hoa nên ở các địa điểm đông người qua lại như các ngã tư đường, gần chợ, cao ốc văn phòng... Mặt bằng kinh doanh hoa không cần lớn, chỉ cần khoảng 30m2. Kinh doanh hoa tươi đòi hỏi bạn phải có tay nghề, theo chị Quyên, chủ một cửa hàng hoa trên đường Lê Văn Sĩ (Q.Tân Bình), trước khi mở shop hoa chị đã từng đi làm thuê 2 năm (nhân viên cắm hoa) cho một số cửa hàng hoa rồi sau đó mới tự mở shop cho riêng mình. Tuy nhiên, đây không phải là giải pháp duy nhất, chị Thuỳ Vũ (Công ty Thế Giới Hoa Tươi) cho biết, bạn trẻ có thể đến Nhà Văn hoá Phụ Nữ (Q.3) để học qua các lớp cắm hoa để rèn luyện tay nghề của mình. 5 ý tưởng kinh doanh "có lãi" chỉ cần 30 triệu đồng Khác với trang sức, kinh doanh hoa tươi lại là nghề khá nặng nhọc, muốn có hoa đẹp và rẻ bạn phải ra chợ sỉ từ 3-4 giờ sáng. Hiện TP.HCM có 3 nơi cung cấp hoa sỉ là Hồ Thị Kỷ (Lý Thái Tổ, Q.10); Đầm Sen (Lãnh Binh Thăng, Q.11) và Hậu Giang (Hậu Giang, Q.6). Sau khi chuyên chở hoa về bạn còn phải làm sạch hoa như cắt gai (hoa hồng), tỉa lá, cành... Số vốn đầu tư vào shop hoa nếu khéo chi tiêu chỉ tốn khoảng 20 triệu đồng, chủ yếu là tiền thuê mặt bằng, mua đồ trang trí và một số vật liệu cần thiết... Tiền vốn lưu động để lấy hoa hằng ngày chỉ cần 3 - 4 triệu đồng. Mức lời thông thường của một giỏ hoa tươi từ 100 - 200%. Nếu khéo léo bạn có thể làm tăng giá trị giỏ hoa lên đến vài trăm phần trăm, ví dụ một lẵng hoa có 20 hoa Tulip giá thông thường trên thị trường là 350.000đ nhưng lẵng hoa của bạn được trang trí cầu kỳ hơn: trên mỗi cánh hoa Tulip được phun màu lên thành nhiều màu, thậm chí còn gắn cả hạt đá, hạt bẹc (ngọc trai giả) trên mỗi đoá hoa... thì bạn có thể bán bó hoa này với giá 600 - 700.000đ.

3. Shop quần áo thời trang Shop quần áo thời trang đòi hỏi diện tích phải rộng, ít nhất cũng từ 40m2 trở lên mới tạo được cảm giác thoải mái cho khách hàng. Vốn đầu tư cho shop quần áo cũng nhiều hơn 2 ngành trên. Do vậy, 30 triệu đồng chỉ là số vốn tạm đủ ban đầu, sau đó bạn phải vừa kinh doanh vừa nạp thêm vốn vào để làm phong phú nguồn hàng. 5 ý tưởng kinh doanh "có lãi" chỉ cần 30 triệu đồng Tại TP.HCM có 3 chợ sỉ chuyên cung cấp quần áo may sẵn (hàng VN, hàng Trung Quốc, Hồng Kông, Thái Lan...). Trong đó, chợ Tân Bình (Q.Tân Bình) là chợ bình dân nhất, hàng ở đây giá rẻ nhưng chủ yếu là để phục vụ cho thương lái ở các tỉnh, chợ Bình Tây (Q.6) cũng vậy. Nếu kinh doanh ở TP lớn bạn nên lấy hàng ở chợ An Đông (Q.5). Đây là nơi cung cấp quần áo thời trang đủ các đẳng cấp và nguồn hàng phong phú (trong & ngoài nước). Chị Nguyễn Thị Thanh Thủy, Chủ cửa hàng thời trang Action (Q.Bình Thạnh) cho biết kinh nghiệm: “Bán hàng thời trang phải siêng đi lấy hàng và mỗi lần chỉ lấy ít thôi như vậy sẽ không bị ôm hàng nhiều và dễ thay đổi mẫu mã mới,” - chị Thủy nói. Ngoài ra, theo chị Thủy, kinh doanh áo quần cũng nên kinh doanh thêm phụ kiện thời trang như kẹp tóc, dây nịt, túi xách hoặc trang phục lót... để khách hàng có nhiều sự lựa chọn. Được biết, mức lợi nhuận của mặt hàng quần áo thời trang từ 30 - 80%.

4. Đại lí Bưu điện Ngành này tuy không phải là mới nhưng nếu chịu khó bạn cũng có thể có thu nhập tốt từ mô hình này. Chị Kim Uyên hiện đang làm chủ 3 đại lí bưu điện tại quận Gò Vấp cho hay, kinh doanh Bưu điện được cái lợi thế là người chủ không phải đứng ra trông coi trực tiếp mà vẫn dễ dàng quản lí nhân viên (thông qua phần mềm máy tính) nên cùng lúc có thể làm nhiều việc hoặc đầu tư nhiều địa điểm khác nhau. Theo kinh nghiệm của chị Uyên, làm đại lí Bưu điện nên chọn địa điểm gần trường học (cấp 2 hoặc 3) và khu vực có nhiều công nhân ở (tốt nhất là gần các khu chế xuất, khu công nghiệp). Một lưu ý nữa là kinh doanh bưu điện không nên thuê mặt bằng giá cao (tốt nhất là khoảng từ 1,5 - 2,5 triệu đồng, tùy vị trí). Một đại lí Bưu điện chỉ cần đóng khoảng 4 phòng nghe điện thoại (trung bình 1,3 triệu đồng/phòng), gắn 4-6 lines điện thoại (giá từ VNPT hiện khoảng 650.000đ/lines), máy vi tính + phần mềm tính cước (700.000đ/line) và máy điện thoại... tổng cộng chi phí sắm sửa cho một đại lí Bưu điện khoảng 12 triệu đồng. Chị Uyên cũng tiết lộ thêm một vấn đề rất “tế nhị” nữa là nếu không biết cách “lót tay” chắc chắn bạn khó mà xin mở được đại lí Bưu điện cho dù là VNPT, Viettel hay SPT... Chị Uyên tiết lộ mỗi đại lí bưu điện của chị tốn đến gần 10 triệu đồng “đi đêm”. Như vậy, tổng chi phí phải đầu tư vào 1 đại lí bưu điện tươm tất khoảng 22 triệu đồng. Mức lãi thực (khác với mức lãi do bưu điện qui định) khoảng 30%. Theo kinh nghiệm của chị Uyên, để kiếm thêm chi phí trang trải mặt bằng ngoài dịch vụ bưu điện ra bạn có thể đặt thêm một máy chụp hình Hàn Quốc (giá máy mới khoảng 15 triệu đồng). Khách hàng tuổi teen như học sinh, sinh viên hoặc công nhân rất “mê” dạng chụp hình lấy liền này.

5. Quà lưu niệm Quà lưu niệm là ngành hàng đang được giới kinh doanh tại TP.HCM đánh giá là ngành rất tiềm năng. Khi đời sống vật chất đã khá lên người ta quan tâm nhiều hơn đến các món ăn tinh thần, trong đó có quà lưu niệm. Trong năm 2005 có khá nhiều cửa hàng quà lưu niệm (gift shop) mới ra đời như Hân gifts, Tínị, Xì-Chảnh... 5 ý tưởng kinh doanh "có lãi" chỉ cần 30 triệu đồng Muốn kinh doanh mặt hàng này bạn phải chịu khó đi “lùng” hàng “độc” để tạo phong cách riêng cho shop. Nguồn hàng quà lưu niệm chủ yếu vẫn là hàng Trung Quốc đổ về chợ Kim Biên & Bình Tây. Hoặc bạn có thể chọn một sản phẩm nào đó để tập trung đi chuyên sâu như shop Đèn Xinh chẳng hạn, chỉ chuyên bán các mặt hàng đèn rất ấn tượng. Ngoài số vốn đầu tư khoảng 20 - 30 triệu đồng cho shop nếu có khả năng bạn nên xây dựng một trang web kinh doanh qua mạng. Đây là một trong những mặt hàng dễ dàng kinh doanh qua mạng nhất. Chỉ cần bạn chụp hình sản phẩm, post lên web kèm giá và tính năng sản phẩm để chào hàng. Với những người làm việc bận rộn chọn quà lưu niệm qua mạng là giải pháp tiết kiệm thời gian đáng được quan tâm. Chi phí để xây web ban đầu khoảng 15 triệu đồng, ngoài ra phải có nhân viên biết quản lí website và nhận đơn hàng trên mạng. Hàng lưu niệm thông thường có mức lãi từ 30 - 70%, nếu giao hàng tận nơi tính thêm 30%. Để kinh doanh thành công, bạn nên chọn ngành nghề bạn thật sự yêu thích, chỉ có làm những việc mình đam mê thì bạn mới có thể làm đến nơi đến chốn. Các gợi ý trên chỉ là giúp bạn có thêm thông tin để mạnh dạn tìm hướng khởi nghiệp cho riêng mình.

“Chuyên nghiệp hóa” bút chiến trên mạng

TTCT – Trung Quốc hiện đang sử dụng một lực lượng trên mạng chuyên đả kích các mục tiêu liên quan chính trị hoặc nhằm bênh vực chính sách chính phủ theo từng trường hợp cụ thể. Trong 457 triệu người hiện sử dụng Internet tại Trung Quốc, hàng trăm ngàn người được dùng như “lính đánh thuê trực tuyến”
Loạt tấn công khẩu chiến trên mạng vài ngày qua nhằm vào Việt Nam lẫn Philippines trong vụ xung đột biển Đông là vụ mới nhất liên quan đến lực lượng này, được biết dưới những cái tên như Ngũ Mao đảng, Võng lạc bình luận viên, Võng bình viên, Hồng mã giáp… Viết blog thuê có nhuận bút Bằng thủ thuật viết blog và lập diễn đàn trực tuyến, Ngũ Mao đảng đang là thành phần đắc dụng cho các cuộc khẩu chiến bênh vực đường lối của Trung Quốc, hiện quy tụ “ít nhất hàng chục ngàn người” – theo blogger nổi tiếng Trung Quốc Lý Minh (1), thậm chí khoảng 300.000 người (2). “Kể từ khi làn sóng viết blog bùng nổ tại Trung Quốc cách đây năm năm, các đơn vị nhỏ tại những công ty nhà nước đến cấp quận, tỉnh, thành đều có bóng dáng Ngũ Mao đảng” Chuyên gia về Internet Trung Quốc Renaud de Spens cho biết lực lượng này đa dạng đến mức hiện có sự tham gia của viên chức nghỉ hưu, giới chức chính quyền địa phương, nhân viên công ty nhà nước hoặc thậm chí các bà nội trợ! Từ các đơn vị nhỏ tại những công ty nhà nước đến cấp quận, tỉnh, thành đều có bóng dáng Ngũ Mao đảng, kể từ khi làn sóng viết blog bùng nổ tại Trung Quốc cách đây năm năm, đóng góp vào làn sóng “sinh hoạt dân chủ” nhộn nhịp trên cộng đồng mạng với tinh thần quyết liệt ủng hộ chính sách nhà nước, đặc biệt các chính sách gây tranh cãi như giải tỏa đền bù (đối nội) hay các vấn đề khoác áo chủ quyền quốc gia (đối ngoại). Danh tiếng Ngũ Mao đảng ngày càng lan rộng. Tại sao gọi là Ngũ Mao đảng? Cụm từ này xuất phát từ việc người tham gia được trả “ngũ mao” (0,5 nhân dân tệ) cho một bài blog giúp tuyên truyền. Thật ra người ta có thể thấy quan điểm của Chính phủ Trung Quốc như thế nào trong các vấn đề chính trị thế giới qua “chính kiến” được Ngũ Mao đảng bày tỏ giùm, như trong vụ NATO xử Libya, vụ Mỹ tiêu diệt trùm khủng bố Bin Laden, vụ Trung Quốc ngang ngược lấn chiếm biển Đông, hoặc việc tán dương sức mạnh quân sự Trung Quốc… Lực lượng Ngũ Mao đảng “được trả tiền dựa vào số bài bình luận đưa lên mạng và có thể được thưởng thêm nếu bài viết được xếp hạng cao với tỉ lệ nhiều người đọc”, theo blogger Lý Minh. Trong bài viết trên tờ báo Trung Quốc Global Times (3), tác giả Trương Lỗi cung cấp nhiều chi tiết về Ngũ Mao đảng. Theo Trương Lỗi, chính quyền tỉnh Cam Túc từng tuyển mộ một nhóm gồm 650 “bình luận viên Internet” để định hướng dư luận. Dẫn lời một chuyên gia truyền thông tên tuổi với 20 năm kinh nghiệm, tác giả cho biết các website chính phủ cũng sử dụng lực lượng “võng bình viên” (bình luận viên trên mạng) để thực hiện cuộc chiến làm nhiễu thông tin đối với nhiều vấn đề đụng chạm đến “lợi ích cốt lõi”. Thậm chí một số trường, chẳng hạn Đại học Sư phạm Sơn Tây, cũng sử dụng lực lượng Ngũ Mao đảng để không chỉ viết bài ủng hộ quan điểm nhà nước, mà còn lập báo cáo “theo dõi hoạt động mạng” gửi về chính quyền địa phương (4). Giới lãnh đạo Trung Quốc đã nhìn thấy lợi ích của việc sử dụng diễn đàn trực tuyến như một kênh thông tin bán chính thống. Năm 2005, Lưu Chính Vinh, giám đốc cơ quan quản lý Internet thuộc Phòng thông tin quốc vụ viện, nói rằng các cuộc tranh luận trực tuyến ngày càng có ảnh hưởng sâu mạnh đối với quan điểm công chúng, với sức lan tỏa hơn hẳn báo chí truyền thống lẫn phát thanh và truyền hình. Thế là người ta tận dụng tối đa sức mạnh của thế giới ảo, theo tinh thần của chủ trương “tạo ra dư luận công chúng một cách sống động và lành mạnh”. Nhiều địa phương ở Trung Quốc bắt đầu triển khai công tác xây dựng lực lượng Ngũ Mao đảng. Tháng 4-2005, chính quyền thị trấn Tú Thiên (Giang Tô) đã mướn 26 tay “bút chiến” chuyên nghiệp. Năm 2004, đảng ủy thành phố Trường Sa (tỉnh Hồ Nam) cũng thuê một nhóm “võng lạc bình luận viên” với lương cơ bản 600 nhân dân tệ/tháng, cộng thêm nửa tệ cho mỗi bài được đưa lên mạng. Mức nhuận bút chẳng phải quá cao nhưng không hề bèo bọt đã khiến không ít người rủ nhau đăng ký tham gia binh đoàn Ngũ Mao đảng. Cho nên gần đây một số “ban biên tập” đã phải hạ giá: một bài viết bây giờ chỉ còn được trả 0,1 tệ và không hơn 100 tệ/tháng cho lương cơ bản. Chính sách “dư luận dẫn đạo công tác” Cũng theo Trương Lỗi (Global Times), một cựu “võng bình viên” tên Bắc Phong cho biết thành phần Ngũ Mao đảng hoặc làm việc toàn thời gian cho các website nhà nước chẳng hạn xinhuanet.com, people.com.cn hay southcn.com; hoặc làm bán thời gian cho các cơ quan, tổ chức nhà nước, trong đó có các bộ và viện nghiên cứu… “Hiện có khoảng 20 võng bình viên làm việc toàn thời gian cho chính quyền Quảng Đông, thường viết 2-4 bài/tuần” – Bắc Phong nói. Bài đăng có độ dài trung bình 500 từ được cơ quan thông tin địa phương trả 40 tệ/bài, hoặc 200 tệ nếu được đăng trên các website thuộc chính phủ. Trương Lỗi nói rõ rằng nhóm “võng bình viên” chuyên nghiệp tại thành phố Trường Sa đã được đào tạo chính quy hẳn hoi bởi rednet.cn (diễn đàn thuộc quản lý của Cơ quan tuyên truyền Đảng ủy Hồ Nam). Nhóm này được dạy cách thể hiện ý tưởng bài viết, cách liên lạc để tổ chức chiến dịch tấn công, được khuyến khích viết càng nhiều càng tốt và ký càng nhiều tên khác nhau càng hay… Trong nhiều vụ, binh đoàn Ngũ Mao đảng thường được trưng dụng để “kích” dư luận mạnh lên hay làm dịu xuống, tùy trường hợp. Chẳng hạn trường hợp “võng bình viên” được triệu tập khẩn cấp viết bài làm dịu bớt sự phẫn nộ của công chúng liên quan những vụ lạm quyền của Công an thị trấn Tiêu Tác, tỉnh Hà Nam (5). Sức mạnh Ngũ Mao đảng rõ ràng không thể xem thường. Và lực lượng “võng bình viên” hiện vẫn là công cụ đắc dụng trong cuộc chiến “PR” cho chính quyền đối với các vấn đề đường lối chính sách. Ngày 16-3-2011, Cơ quan quản lý, giám sát nguồn vốn nhà nước Sơn Tây ra thông cáo (6) cho biết sẽ thực hiện một chiến dịch gọi là “Võng lạc Hồng thiếu sinh” (Internet Red Scout) nhằm bảo vệ uy tín chính quyền. Thông báo cho biết mỗi tình nguyện viên tham gia phải tung lên mạng tối thiểu một bài mỗi tuần… Tuy nhiên, có lẽ thấy mắc cỡ trước việc phải cậy đến lực lượng “lính đánh thuê trên mạng” này, Lý Hồng Mai, người từng “thành thật khuyên Việt Nam” không nên “chơi với lửa” khi “quốc tế hóa vấn đề biển Đông” (trên Nhân Dân Nhật Báo 17-8-2010), đã phải thừa nhận rằng việc sử dụng Ngũ Mao đảng chỉ làm ảnh hưởng đến hình ảnh Trung Quốc, trong khi nước này giờ đây “có đủ can đảm để thể hiện chính mình như vốn có của nó”. Với “sự tự tin và sức mạnh tăng dần” như hiện nay của Trung Quốc, “bình luận gia” Lý cho rằng người dân Trung Quốc sẽ cứng cáp hơn để khỏi phải được nuốt những “viên đạn bọc đường” và rồi Ngũ Mao đảng cuối cùng sẽ tự thân rã đám (7). MẠNH KIM tổng hợp __________ (1) China pays internet users to flood web forums with pro-government propaganda, AFP (16-5-2011) (2) China’s Fifty Cent Party for Internet Propaganda, Usha Haley, Huffingtonpost.com (4-10-2010) (3) Invisible footprints of online commentators, Zhang Lei, Global Times (4-2-2010) (4) China’s Guerrilla War for the Web, David Bandurski, Far Eastern Economic Review (7-2008) (5) Chinese Bloggers on the History and Influence of the “Fifty Cent Party”, China Digital Times (15-5-2008) (6) Shanxi Government to Launch “Internet Red Scout” Campaign to Rebut Criticism of the Party, China News Service (16-3-2011) (7) Let go of “WuMaoDang” and “50-cent Party”, Li Hongmei, English.people.com.cn (23-5-2011)

7.14.2012

Kinh nghiệm và bài học thứ nhất... đi làm thuê…

Tay lạnh cóng, không lò sưởi, tôi vuốt lại mấy cái áo bày ở trên giá, đấy là mùa đông không về VN đầu tiên tôi xin đi làm thuê cho một cửa hàng bán quần áo rất to ngoài chợ. Tất nhiên, ngoài tôi ra còn có rất nhiều người làm như tôi ở đây. Cửa hàng to nên làm việc rất vất vả nhưng bù lại tầm quan sát của tôi sẽ tốt hơn nhiều. Ngoài tôi ra thì hầu hết mọi người đều về nhà chủ cửa hàng ngủ và sinh hoạt ở đó. Cũng cố gắng chăm chỉ như mọi người nhưng đôi lúc cái làn da mỏng tang như giấy quen được ủ ấm trong chăn êm, đệm ấm vẫn mang xu hướng lười biếng một chút.
Tôi bắt đầu từ 13 giờ muộn hơn những người khác 5 - 6  tiếng và kết thúc lúc 6 giờ sớm hơn những người khác 2 – 3 tiếng. Thật chẳng thành công lắm cho 1 cô bé đi làm thuê lười biếng như tôi, nhưng bù lại là sự nhanh nhẹn, sự tự tin nhanh nhậy với  khuôn mặt ưa nhìn nên cũng dễ dàng trong việc mua đi bán lại. Và cũng chính vì vậy nên bà chủ mới nhận làm nửa ngày như thế, và giao những công việc cao hơn như nhận hàng, phân chia hàng do tôi đảm nhận là phần nhiều.
winter.jpgTôi không dám tỷ mỉ kể lại những khó khăn mình trải qua, vì như thế thật xấu hổ với những người cùng làm ở đó còn khó khăn hơn tôi. Họ còn bị chửi nặng nề rất nhiều. Nhưng chỉ biết rằng chân tay thì luôn hoạt động không ngừng nghỉ, và đừng nghĩ tới việc ngồi trong suốt cả ngày làm việc, trong khi đó cái lạnh đã làm tôi nhớ đến bây giờ,… Ban ngày cũng âm độ, và ban đêm thì thật kinh khủng. Tay chân cũng nhiều vết chai hơn, ngoài cái vết chai ở ngón giữa cầm bút thì còn nhiều chỗ khác nữa rồi, làn da thì cũng dày lên phần nào….nhưng kinh nghiệm để mở to mắt nhìn cuộc sống không qua lăng kính màu hồng thì đi theo suốt cuộc đời này để có chuyện còn kể nữa chứ.
Lần này cũng không là lần thành công cho chính bản thân tôi khi một sự cố xảy ra, đó là một số tiền nhỏ bị mất và thật xui xẻo khi tôi lại là người nhận và phân chia hàng. Chỗ bị mất tiền tôi qua lại nhiều nhất. Mọi nghi ngờ đổ dồn lên tôi….mọi người phân tích cũng thật chí lý:
"Đi làm thuê thì tiền đâu ra mà cái phong cách khoác trên người khác hẳn những người làm thuê. Mặc thì đồ hiệu, đồng hồ, đồ trang sức, điện thoại mọi thứ đều original"…v…v…
Lúc đó mặt tôi nóng ran như tan chảy hết những ụ tuyết cao như núi ngoài kia để muốn xé vụn cái số tiền công tủi nhục kia khi bà chủ ném trước mặt tôi với câu mỉa mai:
 “Nếu lấy thì mày cứ bỏ ra, chứ số tiền đấy cũng chẳng là gì với tao “.
Với một vết roi in trên da con ngựa hoang bất trị như tôi thì niềm kiêu hãnh bây giờ là trên hết.... Tôi đứng dậy, phủi mông bước ra ngoài khi kịp quay lại nói một câu cũng đầy hàm ý:
“Một nửa coi như bù vào số tiền cô bị mất, còn nửa kia là lãi để trả cho sự ăn cắp, ăn trộm mà cô nói. Số tiền đấy đối với cháu cũng chẳng là gì…”
Chân bước nhanh ra khỏi cửa trong sự ngỡ ngàng và kinh ngạc của mọi người. Ngoài trời tuyết rơi từng hạt to, nước mắt tôi như đóng băng trên khóe mắt, nhưng chắc cũng tại không kìm được nên cứ thế chảy như trôi đi mọi tiếng gọi của mọi người đằng sau mình….8:08 PM trên đồng hồ mờ mờ... tôi nhớ nhà, nhớ bố mẹ.....nhớ.....
Nhưng lần đó tôi đã sai rồi, vì với hành động như vậy thì cái mác tiểu thư trong sự sung sướng chưa thực sự bị xóa trên khuôn mặt của mình đã mang nó bao năm…  Người mất thì có quyền nghi ngờ... còn tôi không lấy thì phải giải thích và bình tĩnh trong trường hợp đó để phân tích mọi vấn đề… nhưng không! Tôi đã sai…